DẪU MUỘN MÀNG - Thơ Trương Thị Hoa Lài, Rostock

Đăng bởi: Phạm Quỳnh Nga
06/09/2020 | 23:22
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
DẪU MUỘN MÀNG - Thơ Trương Thị Hoa Lài, Rostock

BBT xin giới thiệu bài thơ cảm xúc của chị Trương Thị Hoa Lài, đang sống và làm việc tại TP biển Rostock CHLB Đức, nỗi lòng của người con xa xứ, đau đáu nhớ về quê hương...

Sẽ có ngày tôi về thăm Hà Nội
Nhặt lá vàng rơi rụng dưới chân qua
Tai lắng nghe chuông trầm bổng ngân nga
Trong yên lặng một chiều thu rất khẽ...

Và nơi ấy yêu thương vòng tay Mẹ
Mắt già nua mong mỏi ngóng con về
Nắng đan chiều biết lòng Mẹ tái tê
Hai phương trời vẫn cồn cào cách biệt.

Hà Nội ơi lắng lòng tôi tha thiết
Bước chân yêu đang mải miết tìm nhau
Phố đông người bao sắc áo khoe màu
Chỉ riêng Mẹ trước sau là vẫn thế!

Thu rồi ư, gió thì thào như kể
Gốc sấu già lặng lẽ đứng so vai
Lá vàng rơi xơ xác cả hình hài
Như tuổi già Mẹ vẫn còn hiu quạnh.

Thu xứ người cơn gió sầu chớm lạnh
Trời rất quen sao đất hoá lạ lùng
Bước chân đi trong lòng phố mông lung
Nghe da diết nhớ mùa Thu và Mẹ!

Tôi mường tượng qua những lần anh kể
Tuổi ấu thơ vắng hẳn bóng hình Cha
Đếm Thu qua nay tuổi Mẹ đã già
Giọt nước mắt lăn qua môi mặn chát.

Tôi sẽ về chiều hồ Tây xanh mát
Gió chao nghiêng theo tiếng nhạc đầy vơi
Từ đáy lòng xin được gọi...Mẹ ơi
Dẫu muộn màng, nhưng lòng tôi vẫn muốn!!

Ảnh bìa: Do Minh Hong, Hà Nội

Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan