EM - Thơ Thùy Giang, Bắc Ninh

Đăng bởi:
18/04/2016 | 09:02
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
EM - Thơ Thùy Giang, Bắc Ninh

Em đã muộn chuyến tàu cuối rồi phải không anh? Sân ga vắng còn mình em lơ ngơ lạc bước Những đường ray lặng yên trong chiều nắng tắt Em ném cô đơn đời mình xuống tiếng còi tàu xa... Em đứng đây nhìn bao đoàn tàu đã đi qua Lòng dửng dưng không hề muốn bước lên một khoang nào cả Vậy mà chuyến tàu cuối cùng làm em nghiêng ngả Là Chuyến - tàu - anh - chật chỗ cho em rồi Em cứ đứng mãi đây với những bồi hồi Giữ cho riêng mình một yêu thương thầm kín Mỉm cười nghe tiếng còi tàu anh cập bến Dẫu anh chẳng hay biết rằng có một khách rớt lại phía sau Sân ga đời mình còn tha thiết những ngày sau? Trong thẳm sâu lòng mình em vẫn thầm thì ước Một chuyến tàu cho riêng mình, và em nhẹ bước Anh thênh thang lòng đón hành khách cuối cùng... ...EM...
Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan
<1234567 ... >