GIỮA TRỜI ÂU NGHE CÂU QUAN HỌ - Thơ Trương Thị Hoa Lài, Rostock

Đăng bởi:
14/06/2017 | 00:43
Chuyên mục: Văn hóa & Văn nghệ
0 bình luận
GIỮA TRỜI ÂU NGHE CÂU QUAN HỌ - Thơ Trương Thị Hoa Lài, Rostock

Giữa trời âu nghe câu ca quan họ Nắng trải vàng thơm hương gió đồng xanh Lời hát ru ôi xao xuyến ngọt lành Người ở lại xin đừng về... tội lắm! Vọng cố hương trong chiều tà say đắm Áo tứ thân môi tươi thắm là em Nón quai thao buông xoã mái tóc mềm Anh lặng lẽ hoạ bức tranh quê mẹ. Xin hoàng hôn xuống chậm thôi, thật khẽ Điệu dân ca nghe êm nhẹ người ơi Em xinh tươi như cô Tấm rạng rời Gót hài nhỏ bước ra từ cổ tích. Niềm đam mê em vẫy vùng thoả thích Nơi phương Tây giữ thanh lịch nét quê Lí lơi duyên sức sống vẫn tràn trề Em hoá thân trong câu ca quan họ! Chiều chao nghiêng ru cơn gió thoảng qua Những cô Tấm giỏi việc nhà việc nước Cuộc sống này còn khó khăn phía trước Đã quen rồi, em cô gái Việt Nam! Quyển sách đời vẫn từng trang mở tiếp Dù ở đâu dù sự nghiệp bại vinh Thì em đây luôn giữ tấm chân tình Câu quan họ đưa em về nguồn cội. Liền anh ơi xin hãy đừng về vội Liền chị đây xin chắp nối lời thương Cánh cò trắng chấp chới bao đoạn trường Vui Xuân đến ta về quê trẩy hội. 19029557_1013044352166070_7784153885203557926_n 19060040_1013044535499385_4866251384225648932_n

Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan