HAI NỬA CHƠI VƠI - Truyện ngắn Quỳnh Nga

Đăng bởi:
18/11/2014 | 15:37
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
HAI NỬA CHƠI VƠI - Truyện ngắn Quỳnh Nga

Lời Viet-bao.de: Chuyến máy bay đưa Quỳnh Nga về thăm gia đình vào 8.9.2013, đã cho mình cảm xúc để viết truyện ngắn này. Từ sân bay, về tới nhà, ôm hôn mẹ yêu và gia đình, đêm hôm đó, mình thức và „Hai nửa chơi vơi đã“ ra đời… Nhân dịp ra mắt độc giả trang Viet-bao.de của mình, cho phép Quỳnh Nga đăng lại, kính mời mọi người đọc, chia sẻ.

- “Hành ly của bà bị thừa 2 kg, mời bà bỏ bớt ra…

” Ngân đang lúng túng chưa biết phải làm gì… thì phía sau gáy có tiếng trả lời bằng tiếng Đức rất rõ ràng: “Đây là nhân viên của Công ty LN, ông hãy tính số cân thừa vào hoá đơn hàng của Công ty này, xin cám ơn ông”.

Mọi thủ tục xuất cảnh đã diễn ra nhanh chóng. Ngân chưa kịp nói lời cám ơn thì đã nghe tiếp: ”Tôi sẽ gặp chị trên máy bay”.

- “Chị cám ơn em”.

Ngân chỉ kịp nói có thế, thì đã thấy chàng trai đi nhanh như biến vào dòng người trong sân bay Schonefeld… Đó là chàng trai còn trẻ, cao dong dỏng và Ngân chưa gặp bao giờ… Thấy vẫn còn nhiều thời gian, Ngân ghé vào tiệm gọi một ly Cafe vừa nhâm nhi vừa nghĩ: “Lạ thế… sao lại giúp mình nhỉ?”.

Gần như là người cuối cùng vào khoang máy bay và… Ngân lại vô tình ngồi cạnh chàng trai vừa giúp mình làm thủ tục. Cậu ta rất tự nhiên đứng lên và nhanh nhẹn đỡ chiếc valy sách tay của Ngân để lên khoang hành lý và nói: “Chị cởi áo khoác ra đi, để lên đây cho khỏi vướng, đi xa, mình phải thật thoải mái chị ạ”.

Máy bay cất cánh, êm như ru, và Ngân thiếp đi lúc nào không biết, do đêm qua hồi hộp mong phút về quê hương không ngủ được… “Chị ơi, dậy ăn một chút cho đỡ mệt”, tiếng chàng trai làm Ngân choàng tỉnh. Hơn 2 giờ bay, sân bay Nga đã hiện ra truớc mắt, Ngân ngạc nhiên khi thấy mình được đi không hành lý, bởi chàng trai đã phăm phăm kéo cả valy của Ngân, không nói không rằng. 

- “Chị ngồi đợi tôi một chút, tôi vào mua chút quà rồi ra ngay”. Khoảng 30 phút sau, đã thấy 2 tay, 2 túi đồ khá nặng chạy ra: “Tôi tặng chị một túi về làm quà cho gia đình, chị đừng phản ứng vội, tôi mới “vào cầu” một quả, nên muốn tặng chị, tôi thật lòng mà…”.

Chẳng hiểu sao, lên máy bay từ Nga về Việt Nam, Ngân và chàng trai vẫn “bị” ngồi cạnh nhau. Máy bay cất cánh, nhân viên lại cho hành khách ăn uống, và bên tai Ngân là tiếng nói nhè nhẹ của chàng trai: “Chắc chị ngạc nhiên vì cách cư xử của tôi lắm nhỉ, tính tôi từ xưa vẫn thế, tôi thích những ai gây ấn tượng cho tôi, chị có mái tóc thật đẹp… tôi biết chị ở Đức đã lâu…”. Cứ thế, Ngân và cậu ta cứ nho nhỏ chuyện trò, mặc cho đèn trên máy bay đã tắt và mọi người hầu như đã ngủ ngon… Bởi sống độc thân đã lâu và đã từng nghe chuyện tình của các “máy bay” nên trong câu chuyện, Ngân cố gắng kể về mình thật ít và rất cảnh giác… chủ yếu là lời tâm sự của cậu ta.

“Tôi đã ly dị vợ gần 4 năm, bởi cô ta là người đàn bà không chung thủy. Tôi có thể chặt đứt 1 cánh tay, hoặc lao vào lửa để cứu vợ con, nghĩa là, có thể chết, hy sinh cuộc đời mình để cho họ sống, nhưng tôi không thể chấp nhận nếu vợ tôi cho một thằng đàn ông khác, nằm trên bụng… ngoài chồng”. Tôi thủng thẳng khuyên cậu ta nên tha thứ… rằng nên cho vợ câu ta có cơ hội làm lại từ đầu vì các con… Nhưng cậu ta ra sức bảo vệ ý kiến của mình... Tiếng chàng trai cứ đều đều bên tai, rằng “Thực ra, tôi chưa hiểu nhiều về chị, nhưng tôi tin vào trực giác và cảm nhận của mình… biết chị nhiều tuổi hơn, nhưng mà với tôi, điều đó không quan trọng, bố mẹ tôi là dân nghệ thuật, nên đã bị nhiễm tính của các cụ, rất thật và thẳng thắn, với lại, mẹ tôi hơn chồng 8 tuổi, nhưng 2 cụ rất là hạnh phúc”, rằng: “Chị hãy tin tôi đi, đây không phải là vô tình mà tôi ngồi cạnh chị đâu, tôi là người có chân trong Công ty bán vé máy bay trên toàn cầu… Không tin, đây là các vidit của tôi, mời chị về thì đến công ty tôi mà tìm hiểu”. Bất chợt, Ngân cảm nhận được chàng trai trẻ đang ghé sát và thích mình…

Đã gần 50 tuổi đầu, đã từng đổ vỡ, Ngân sống nuôi con một mình cũng đã gần 5 năm, cuộc sống đang bình yên… và lần đầu tiên trong đời, Ngân gặp 1 người đàn ông xa lạ, trẻ hơn mình mà lại ăn nói mạnh bạo thế này… Phải nói thật từ trong tâm, là Ngân cũng thấy rung rinh, thinh thích… Khởi (tên chàng trai), không đẹp, nhưng nhìn rất chững chạc, rất đàn ông, và  tâm lý… Sợ chàng trai “bắt” được suy nghĩ của mình, nên khi chàng trai ngừng câu chuyện, Ngân trả vờ kêu buồn ngủ và hứa: ”Khởi yên tâm, có số điện thoại đây rồi, sau khi gặp gia đình của mình xong, Ngân sẽ chủ động gọi cho Khởi nhé”, Ngân không rõ mình đã chuyển cách xưng hô với Khởi từ lúc nào…

Trong giấc ngủ chập chờn, Ngân thấy hình như có một bàn tay ấm nắm nhẹ vào tay của mình, nhưng Ngân không phản đối… và hình như Ngân còn gục đầu vào vai ai đó, vững chắc… lơ mơ… Trên đường từ sân bay về nhà, Ngân vẫn thấy như nghe thấy giọng nói nhè nhẹ của Khởi: – “Đây là nhân viên của Công ty LN, ông hãy tính số cân thừa vào hoá đơn hàng của Công ty này, xin cám ơn ông”… và tất cả hình ảnh của cuộc hành trình từ Berlin về tới Việt Nam, cứ diễn lại trong đầu… Bất giác, Ngân nhìn thấy chiếc các vidit của Khởi và cầm lên đọc… Cảm giác thật khó tả, vui, buồn lẫn lộn… Nhưng, lại nhưng, tuổi tác vẫn nhắc Ngân phải cảnh giác…

Xe taxi vẫn đang chạy nhanh qua cầu trên đường cao tốc về hướng Hà Thành, Ngân khẽ kéo cửa xe và thả nhẹ…  Ngân bỗng thấy mắt mình nhoà đi, chiếc các vi rít như 2 nửa chơi vơi… bay bay…

Viết tại Khu Đô Thị Xa La – Hà Đông – Hà Nội Việt Nam. 9.9.2013

Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan
<1234567 ... >