KẾT THÚC LIÊN HOAN BIA QUỐC TẾ HỘI BIA 22 – HÙNG RÂU VỚI NIỀM VUI & NỖI ƯU TƯ

Đăng bởi: Phạm Quỳnh Nga
16/08/2018 | 00:28
Chuyên mục: Hội đoàn
0 bình luận
KẾT THÚC LIÊN HOAN BIA QUỐC TẾ HỘI BIA 22 – HÙNG RÂU VỚI NIỀM VUI & NỖI ƯU TƯ

Sau khi Ban tổ chức tuyên bố bế mạc Hội bia lần thứ 22, trong 3 ngày, từ 3.8 đến 5.8.2018, tôi gặp Hùng Râu trên sân khấu, chúc mừng sự thành công rất hoành tráng của anh, và những người đã đóng góp công sức vào Lễ Hội. Vẫn với nụ cười hiền hậu và giọng trầm ấm của một người ca sỹ, anh nhìn vào mắt tôi: „Cảm ơn anh, tôi thấy thực sự vui vì sự thành công“.

Tôi vặn hỏi: 

- „Thế điều gì làm cho anh vui nhất´?“

Hùng Râu đáp không cần suy nghĩ: 

- „Anh và mọi người thân quen đều biết, đây là niềm đam mê nghệ thuật cháy bỏng của chính tôi. Vả lại, như anh thấy đó, cộng đồng nơi đây, và ở từ nhiều nơi khác, đổ về thật đông. Làm được điều gì mang lại niềm vui cho cộng đồng người Việt, tôi đều cảm thấy vô cùng hạnh phúc“.

Ngừng một lát, anh nói tiếp: 

- „Mà chẳng những người Việt, mà người Đức cũng rất thích thú tại gian hàng Bia Sài Gòn này... Đây cũng là ý nghĩa sống động cho việc tăng cường hội nhập, vào nước Đức của chính chúng ta. Có rất nhiều người cứ hô hào hội nhập này nọ, nhưng để làm cho ra trò thì cũng không dễ. Tôi tự hào vì đã đóng góp phần nhỏ bé của mình, thông qua việc tổ chức Lễ Hội Bia hằng năm“.

Anh Hùng Râu và Vua Bia (Ảnh Viet-bao.de)

Nói đến đó, Hùng Râu đặt tay lên vai tôi, rồi chỉ về phía dưới, nơi đó có một nhóm các bạn Đức đội chiếc nón lá lên đầu: 

- „Anh thấy có đẹp không, theo tôi đây là một hình ảnh tuyệt vời, khi các chàng trai và thiếu nữ Đức trân trọng, yêu mến hình ảnh nước Việt của mình như thế. Điều gây cho tôi cảm động thêm, khi thấy chính những người này đã cõng những đứa bé Việt Nam lên vai, nhảy tung tăng, đùa vui cùng các cháu trên sân khấu. Theo tôi, hội nhập nó cụ thể là như thế đó, anh Sa Huỳnh ạ“.

Tôi nhìn vào mắt Hùng Râu, thấy ấm lên một niềm hạnh phúc, như chực trào ra những giọt nước mắt cảm động từ trái tim mình. Anh là một người nghệ sỹ thật sự, mang trong lòng một trái tim rất đỗi nồng nàn, thấm đẫm tình người và tình yêu quê hương đất nước.

Tuy vui vẻ là thế, nhưng rồi Hùng Râu cũng thoáng chút suy tư: 

- „Rất tiếc là cộng đồng người Việt của mình bên Tây đến đây rất ít, mà đại đa số là người bên Đông“.

Khi tôi gạn hỏi lí do, anh chưa kịp trả lời thì nhạc sỹ Kiều Hải, con trai nghệ sỹ Kiều Hưng, đứng bên cạnh, nhanh nhẹn vừa nói vừa cười: 

- „Chắc có lẽ tại chúng ta treo cờ đỏ... Hihihi...“

Tôi cầm tay Hùng Râu: 

- „À, vậy lần sau ta thử xem...“

Hùng Râu cười mỉm, trong khi Kiều Hải nói thêm: 

- „À mà không treo cũng không được, rất khó, vì đây là cờ đại diện cho Việt Nam...“

Tôi lại hỏi Hùng Râu về chuyện tài chính: 

- „Nhiều người biết, Hùng Râu khi tổ chức các sự kiện lúc nào cũng bị... lỗ, đến nỗi bà xã của Hùng Râu còn phải lo âu. Lần này tổ chức Hội bia, có ai đứng ra làm mạnh thường quân giúp đỡ tài chính hay không? Chẳng hạn như các doanh nhân hay hãng bia Sài Gòn?“.

Nghe chưa xong câu hỏi, nét mặt Hùng Râu... chuyển sắc, giọng có hơi bực mình:

- „Chẳng có ai giúp đâu anh Sa Huỳnh ạ“.

Rồi một tay vịn trên vai tôi, một tay chỉ vào ngực mình: 

- „Đây này, chính cái thằng này, và tiền từ cái thằng này hết... Không một doanh nhân nào, kể cả hãng bia Sài Gòn... Tôi làm vì cảm thấy là một đóng góp hạnh phúc, và lòng đam mê nghệ thuật nên bỏ tiền túi riêng. Nhiều người cứ hô hào, nhưng khi làm thì không dám... Cộng đồng vui và hạnh phúc, là tôi thấy vui và hạnh phúc“.

Thấy căng quá nên tôi chuyển hướng: 

- „Đúng là mọi người vui thật. Được vui chơi thoải mái. Được thưởng thức các loại bia và các món ăn Việt Nam. Đặc biệt là được thưởng thức một chương trình văn nghệ, ca-vũ-nhạc thật phong phú và hấp dẫn.“

Hùng Râu lại sáng lên ánh mắt: 

- „Anh thấy hay không?“

Tôi đáp rất thành thực: 

- „Trên cả tuyệt vời Hùng ạ. Tổ chức rất chu đáo, đúng giờ với một chương trình lôi cuốn. Nhiều nghệ sỹ tài năng từ trong nước, và từ các quốc gia lân cận tham gia. Nhiều giọng ca truyền cảm, sôi động. Màn biểu diễn áo dài, và màn múa bụng, chẳng những đã làm các „đấng mày râu“ háo hức, mà cả các phụ nữ cùng trẻ em, cũng đã vỗ tay hoan hô nồng nhiệt“.

Lần này tôi và cô bạn đi dự vào chiều thứ Bảy và chiều Chủ Nhật. Lúc nào cũng đông người, ăn uống vui vẻ. Những Hội bia lần trước, tôi luôn thấy một nhóm doanh nhân quen thuộc ngồi chung bàn cùng các nhân viên Đại sứ quán, có cả Đại sứ Đoàn Xuân Hưng. Năm nay thiếu vắng một bàn như vậy. Hùng Râu bảo với tôi có lẽ mọi người bị bận: 

- „Anh thừa biết hiện nay đang có một số vấn đề, tôi không nói ra nhưng chắc anh thừa biết. Có lẽ vì vậy mà mọi người không đến. Nhưng cũng không sao anh ạ“.

Tôi lại tò mò: 

- „Anh vẫn tổ chức cho những lần sau nữa chứ?“.

Hùng nói ngay: 

- „Dĩ nhiên chứ anh. Chẳng những tổ chức vào năm sau, 2019, mà đặc biệt là năm 2020, tôi làm để kỷ niệm 20 năm tham gia vào Hội Bia Quốc tế này. Đó là lịch sử một chặng đường dài, với nhiều khó khăn thử thách, mà tôi rất tự hào vì đã vượt qua. Anh biết không, khi mình theo đuổi một việc gì đến mãi 20 năm, thì sự gắn bó với nó rất là lớn, mình không thể dễ dàng dứt bỏ“.

Tôi đồng cảm với Hùng: 

- „Đúng rồi, đất Berlin này mà không có Hùng Râu thì buồn lắm, sẽ không có Hội Bia hằng năm, để cộng đồng tụ tập đến vui chơi“.

Hùng Râu ngắt ngang: 

- „Nhưng rồi có lẽ một ngày nào đó Hùng Râu cũng phải xin rút lui thôi, việc gì cũng theo qui luật đó. Tôi mong sẽ có người tiếp nối bước chân tôi. Còn bây giờ thì tôi vẫn còn đầy nhiệt huyết“.

Trước khi chấm dứt buổi nói chuyện, Hùng Râu hỏi tôi một lần nữa về cảm nhận của mình. Tôi bảo thành công lớn, chỉ có một vài việc nhỏ, như sân khấu phía trước thấp quá khiến những người ngồi xa không trông thấy biểu diễn. Khi có màn văn nghệ hấp dẫn, mọi người phía sau đều đứng cả lên ghế để nhìn. Những người ngồi, thay vì thấy được cô múa bụng, thì chỉ thấy... lưng và... mông của các vị phía trước mà thôi.

Trong phần ca, có bài hát „Cô gái vót chông“ của tác giả Hoàng Hiệp, do ca sỹ Trịnh Huyền trình bày, tuy giọng rất hay, nhưng lời ca không còn hợp thời và gây phản cảm, khó chịu cho một số người, với những câu hát máu lửa, đầy hận thù. Lần sau có lẽ Ban tổ chức nên rà lại cho chặt chẽ hơn. Bởi người ca sỹ Việt Nam, không chỉ cần có giọng ca hay, và một ngoại hình đẹp, mà cũng cần có nhận thức sâu sắc về sự nghiệp đoàn kết, hòa giải dân tộc. Hùng Râu nhìn tôi: 

- „Tôi biết và hiểu ý anh“.

Thật sự Hội Bia đã thành công lớn, mang đến mọi người tham dự, Đức và Việt Nam, niềm vui và hạnh phúc. Giúp sự hội nhập của người Việt vào xã hội người Đức thêm dễ dàng.

Riêng niềm ưu tư và sự mong muốn của Hùng Râu, làm sao trong tương lai có nhiều người Việt bên Tây đến tham gia, vẫn còn là một thử thách, mà những cố gắng về nội dung chương trình văn nghệ, hoặc hình thức tổ chức, có lẽ cũng đóng một vai trò rất quan trọng, cần có những thay đổi thích hợp.

Sa Huỳnh – Berlin, 09.08.2018

Tiết mục mở màn ấn tượng (Ảnh Viet-bao.de)

Hình ảnh Viet-bao.de thực hiện: 

ALBUM: KHAI MẠC LIÊN HOAN BIA QUỐC TẾ LẦN THỨ 22 TẠI GIAN HÀNG VIỆT NAM

Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan