LẼ NÀO LÀ "NHÂN DUYÊN"?! - Kiều Ngân - Malaysia

Đăng bởi: Phạm Quỳnh Nga
09/10/2020 | 20:36
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
LẼ NÀO LÀ "NHÂN DUYÊN"?! - Kiều Ngân - Malaysia

Lại một buổi tối nữa trôi qua với muôn vàn cảm xúc, chia sẻ trong tình thân ở lớp báo chí cộng đồng của chúng tôi.

Những gương mặt, cái tên từng rất xa lạ của ba tháng trước giờ lại rút ruột rút gan chia sẻ với nhau những nỗi niềm rất riêng tư và con người. Mọi người ngày càng mạnh dạn góp ý cho nhau nhiều hơn để cùng tiến bộ. 

Những thành viên xa quê chưa được về thăm nhà (do dịch bệnh) chỉ biết động viên nhau vượt qua những "cơn nhớ mẹ cồn cào".

Cô Loan bận, thầy Sơn tiếp lửa.

Thầy nói mỗi người dẫn chương trình thành công là "một và duy nhất" nên chúng ta có thể học hỏi nhưng tuyệt đối không được sao chép nét duyên dáng và lối dẫn của một ai đó. Cá nhân tôi nghĩ về bản chất cũng là điều không thể. Ngày mai, chúng ta chỉ có thể trở thành một phiên bản hoàn thiện hơn của chính chúng ta hôm nay mà thôi.

Thầy dạy chúng tôi cách tư duy phản biện, cách sử dụng các câu hỏi đóng-mở, câu hỏi dẫn dắt và "khiêu khích" để tạo ra một "talk" đa chiều, kịch tính nhằm khắc họa rõ nét hơn tính cách, giá trị "nhân vật" (khách mời). Thầy còn dạy chúng tôi phải biết lắng nghe để nắm bắt được sự "mâu thuẫn" từ cuộc đời và từ chia sẻ của nhân vật để hình thành kỹ năng đặt câu hỏi phản biện.

Sau phần thực hành sôi nổi, ý kiến đóng góp của các học viên thì đến phần chia sẻ sứ mệnh, tầm nhìn và định hướng của dự án. Có lẽ vì tính tự trọng và tinh thần tự tôn dân tộc quá cao trong mỗi người con Lạc Hồng nên chúng tôi từ học viên đến dự án đều mong muốn được bạn bè quốc tế đón nhận và yêu quý thay vì "thương hại".

Thật vậy, với một dự án phi lợi nhuận hướng đến thiết lập ngày Việt Nam trên toàn thế giới, nếu không phải là trách nhiệm, không phải là lý tưởng thì chắc chắn không còn lí do nào khác có thể giữ chân chúng tôi ngồi lại với nhau ba, bốn giờ mỗi buổi học. Ai trong chúng tôi cũng đều có gia đình, công việc và cuộc sống để lo toan; tất cả đều "hy sinh" cho dự án bằng nhiều cách khác nhau. Đáng quý là chúng tôi đang chung tay góp sức vào dự án một cách rất chuyên nghiệp, chưa có trường hợp nào tham gia với thái độ "ban phát, trịch thượng". Cảm ơn tổ tiên, nguồn cội đã mang chúng con về với nhau, dưới một "mái nhà".

Kết thúc buổi học, "lời chia tay bao giờ cũng là lời khó nói ra nhất và... kéo dài nhất": Chúng tôi kiểu gì cũng phải nán lại thêm cả tiếng đồng hồ nữa trước khi chính thức "thoát khỏi phòng chat". 

"Chia tay là đóng lại cánh cửa này và mở ra một cánh cửa khác" để đi tới ... "một phòng chat" nữa, giữa tôi và Nhân-Duyên của tôi. Đêm chầm chậm trôi, tôi cũng chầm chậm chìm vào giấc ngủ với nụ cười trên môi.

Nguồn: Kiều Ngân - Malaysia -10/10/2020

Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan