MƯA GỌI - Thơ Nguyen Christine My
Đăng bởi:
27/05/2017 | 14:23
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông
Ta nghe mưa gọi, mưa trông, mưa chờ
Mưa xuân rắc hạt mộng mơ
Gọi hoa đơm nụ, mưa chờ nắng gieo
Cỏ cây, ong bướm gió reo
Chim ca nốt nhạc trong veo tiếng hò
Mưa nguồn suối nước cam go
Sối cơn lũ lụt cánh cò chơi vơi
Hạ về nắng cháy lưng đồi
Trút màn mưa hạ, cuốn trôi nhiệt trời
Mưa mang gió mát cho đời
Giữa trưa nắng bỏng, mưa rơi giải sầu
Mưa đêm văng vẳng lời cầu
Nghe như âm hưởng từ sâu đáy lòng!
Thu về với ánh trăng trong
Lan man mưa gọi gió lòng tương tư
Mưa phùn ướt lá... mịt mù
Mưa giăng sương khói gọi Thu thẫn thờ
Mưa trêu tà áo mộng mơ
Mưa vờn suối tóc nàng thơ yêu kiều
Mưa Thu rót mật tình yêu
Mưa dìu gót nhẹ dáng kiều đêm trăng
Mưa Đông giá lạnh căm căm
Quạnh hiu gió rít lòng đăm đắm chìm
Bên lò chẳng ấm con tim
Đêm nghe mưa gọi lặng im đất trời
Người buồn chi lắm người ơi!
“Mây mưa” cũng chỉ cuộc chơi chóng tàn!
Mưa đan, mưa dệt giăng màn
Cho tình nhân đắm mộng vàng nhân sinh.
(Ảnh bìa: Internet)
Tin liên quan
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *