SỐ PHẬN - Dinh Dung, viết nhân kỷ niệm 30 năm nước Đức thống nhất 3.10

Đăng bởi: Phạm Quỳnh Nga
03/10/2020 | 20:07
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
SỐ PHẬN - Dinh Dung, viết nhân kỷ niệm 30 năm nước Đức thống nhất 3.10

Tâm nằm như một bộ xương dính đét trên giường. Có lẽ, chỉ còn hai con mắt còn toát lên sự sống. Và từ nơi hốc mắt dòng nước cứ nghiêng chảy xuống vạt giường...

Trước đây mấy phút bác sỹ đã có ý định tháo ống thở và dây truyền dịch, để đưa Tâm xuống nhà xác. Nhưng đang còn dùng dằng vì hai cậu con trai ôm lấy mẹ van khóc, không chịu rời xa mẹ...

Tâm ra đi, trong ngổn ngang những khát vọng mà mười mấy năm nay cô mong đợi. Tâm đã vượt qua tất cả những khổ đau và tủi nhục để nuôi con, với những điều liên quan đến các con, mà cô chưa kịp kể lại... Để rồi mãi mãi sẽ là một bí mật, cô đã mang về thế giới bên kia?

Tâm đến nước Đức vào năm 1992. Con đường từ Nga sang đến Đức của Tâm mất gần 6 tháng. Đó là khoảng thời gian cô sống trong tủi nhục. Bởi, cô là một trong số đồ chơi của bọn đưa, dẫn đường. Nhiều khi Tâm đã tìm đến cái chết. Nhưng lại nghĩ đến cha mẹ và món nợ mà Tâm vay để ra đi, đã níu kéo cô ở lại, buộc phải sống.

Tâm đến nước Đức đúng vào cuối Thu, tiết trời bắt đầu se lạnh. Cô như một cái xác không hồn.

Khi tìm đường vào trại ti nạn, như một cơ duyên, may mắn Tâm gặp được một người đồng hương tử tế. Họ thuê taxi nhờ chở cô vào trại. Từ đó cuộc sống của Tâm bắt đầu có nhiều thay đổi... Cô đã bình phục dần lên, từ sức khỏe đến hình hài. Cái đẹp đương thì con gái làm Tâm tự tin hơn...

Vậy mà hậu quả của bọn đưa người còn sót lại trong cô. Bác sỹ báo cô có thai, thai nhi rất khỏe mạnh. Cô bị sụp đổ hoàn toàn, và không tin vào tai mình khi nghe chị phiên dịch nói lại.

Bây giờ nghe tiếng con gọi mẹ, Tâm nghĩ lại mà sợ... Bởi, hồi đó cô nằng nặc đòi phá thai, nếu không có Phong chồng cô bây giờ và mọi người can ngăn thì không biết số phận của cô và thằng Sơn bây giờ như thế nào?

Tâm gặp và quen Phong ngay khi nhập trại. Bởi, Phong nhập trại trước, nên hướng dẫn cô những thủ tục cần thiết.

Sinh con được hơn hai năm Tâm mới nhận lời yêu Phong. Đây là khoảng thời gian cô hạnh phúc nhất, mỗi khi Phong âu yếm chiều chuộng cu Sơn. Chính đó cũng là nguồn mạch để cô nhận lời yêu anh.

Rồi hạnh phúc lại vuột khỏi tay cô, khi nghe tin Phong bị bắt, khi đi bán thuốc lá lậu...

Giờ đây, mỗi lần Tâm đưa con đến thăm Phong ở trại giam, ngồi đối diện nhau bằng sự ngăn cách với cái bầu thai đang lớn dần lên trong bụng, làm Tâm day dứt, nhớ nhung. Biết tin, vợ mang thai, Phong hạnh phúc, nhưng đó cũng là những ngày cuối cùng vợ chồng họ gặp nhau. Ngay sau đó, Phong trục xuất về nước.

Tâm lai bắt đầu sống trong cô đơn và nước mắt. Bù lại cô có hai đứa con trai khỏe mạnh và ngoan. Phong về được một thời gian, Tâm gửi hết số tiền dành dụm được để anh lo thủ tục trở lại nước Đức. Bây giờ thằng cu Đức đã hơn hai tuổi rồi, vậy mà Phong vẫn biệt vô âm tín.

Khi Tâm sinh cu Đức được hơn hai tháng thì Phong đi sang Nga. Thời gian chờ đợi ở Nga Phong có viết thư cho Tâm. Vậy mà từ lúc rời nước Nga đến giờ Tâm không nhận được tin tức gì về Phong?

Có người bảo Phong bị chết khi sang đến Polen, nhưng Tâm không tin. Cô vẫn hi vọng theo thời gian mà hai đứa con trai đang lớn dần lên hàng ngày...

Thắm thoát vậy mà đã mười mấy năm rồi, Tâm đang chờ hai con học xong để đưa hai đứa về Việt Nam nhận ông bà nội, ngoại và họ hàng... Vậy mà ước vọng đó cô không làm được nữa.

Tâm trăng trối với hai con trước khi nhắm mắt, là sau khi mẹ mất, hai con đưa mẹ về quê cho ông bà... Đó cũng là khát vọng của cô muốn cho các con mình có sự ràng buộc để tìm về với cội nguồn, tiên tổ.

Sống trên trần thế này, Tâm đã phải chịu quá nhiều đau khổ và thiệt thòi, để cho hai con Sơn và Đức được sống hạnh phúc, học hành tử tế trong tình yêu thương của mẹ. Do vậy, người viết xin cầu mong ở thế giới bên kia Tâm siêu thoát và mỉm cười, thảnh thơi.

Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan
<1234567 ... >