TÌNH PHỤ-MẪU - Thơ Nguyễn Trí Thức

Đăng bởi:
16/08/2016 | 16:53
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
TÌNH PHỤ-MẪU - Thơ Nguyễn Trí Thức

Ban ngày mẹ tựa cánh cò, Ban đêm cánh vạc lần mò ruộng sâu. Sáng, cha cày cuốc theo trâu Chiều về gốc biển... mưu cầu miếng ăn, Nuôi con khôn lớn tháng năm Như yến xây tổ, như tằm nhả tơ... ! Tình cha đâu thấy bến bờ Lòng mẹ bát ngát mịt mờ đại dương. Mẹ cha tóc đã điểm sương Ngày con cất bước lên đường đi xa. Cha ơi con biết lòng cha! Giọt sầu cha giấu kín mà tiễn con Trông cho sỏi đá cũng mòn Trên đường con bước núi non điệp trùng. Mẹ thời nước mắt rưng rưng! Cơm đùm, mắm bới, đồ dùng cá nhân... Đi xa con nhớ giữ thân Tu nhân tích đức kiệm cần nghe con? Thời gian cách biệt mỏi mòn Nơi phương trời ấy con còn nhớ quê? Bao giờ con mới quay về? Nhìn mặt con, lỡ ngày về xa xôi! "Cây khô đâu dễ mọc chồi Cha mẹ chưa dễ ở đời với con". Con đi năm mỏi tháng mòn Công danh sự nghiệp vẫn còn mờ xa! Lòng con nhớ mẹ thương cha! Chưa về thăm được xót xa cõi lòng! Chiều chiều ra đứng bờ sông Ngó về quê mẹ mà lòng quặn đau! Tóc con giờ đã điểm sầu, Cha mẹ chắc đã phủ màu tuyết sương? "Công cha như núi thái sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra. Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con" Trước sau tình nghĩa vuông tròn Vu Lang báo hiếu cho con nhắn về Nỗi lòng con gửi về quê Bao nhiêu tình cảm vọng về nhớ nhung! Suốt đời nâng chữ hiếu trung Ân tình Phụ-Mẫu đi cùng đời con. (Ảnh bìa: Internet)
Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan
<1234567 ... >