TUYÊN BỐ CỦA VIET-BAO.DE VỀ SỰ KIỆN: ANH PHẠM MẠNH CƯỜNG VÀ MỘT SỐ CÁ NHÂN

Đăng bởi:
29/10/2015 | 00:48
Chuyên mục: Kỷ niệm
0 bình luận
TUYÊN BỐ CỦA VIET-BAO.DE VỀ SỰ KIỆN: ANH PHẠM MẠNH CƯỜNG VÀ MỘT SỐ CÁ NHÂN

Kính thưa quý vị độc giả của trang Viet-bao.de cùng bà con, anh em bạn bè tại CHLB Đức và bạn bè khắp nơi. Sau khi được sự tư vấn của luật sư, cá nhân tôi là Chủ của trang Viet-bao.de xin có lời giải trình sự việc với các quý vị như sau:

1 – Về việc anh Phạm Mạnh Cường kiện tôi Ăn cắp bài ảnh của anh ấy:

23.10.2015 CLB Bong Ban 021

Mời quý độc giả xem tấm hình ở trên, thì thấy tôi đăng bài lên trang Viet-bao.de là Đúng hay là Sai???

Sự việc đó, tôi đã trình bày trong các bài viết đăng trên Viet-bao.de – Nhưng để quý vị hiểu rõ hơn, tôi xin trình bày ngắn như sau:

Ngày 17.12.2014, vào lúc 17 giờ 55 phút, giờ VN, tôi có đọc thấy bài viết về cháu Kiều Trang đăng trên trang Hội Người Hà Nội tại CHLB Đức, tôi lập tức chát cho anh Phạm Mạnh Cường và xin bài ấy, thì như quý vị đã thấy trong hình: anh PMC đã chát chữ: OK.

Ngay sau khi anh PMC OK, vào lúc 18 giờ 46 phút, giờ VN, tôi chát tiếp với PDK, người quản lý trang Web cho tôi lúc đó đang ở Berlin, để cháu giúp tôi đăng lên trang Viet-bao.de, vì mạng intenet ở gia đình tôi tại VN quá chậm, như các tấm hình tôi gừi kèm dưới đây. (Xin quý vị nhìn kỹ từ: Ngày, tháng và Phút, Giây...)

IMG_1505

IMG_1502

Thưa quý độc giả, theo ý kiến của Luật sư của tôi, họ nói: „Về mặt hình sự là tôi vô tội“.

Tôi không kìm được nghẹn ngào trước mặt các vị luật sư, vì họ và cả những ai quen tôi trong suốt thời gian hơn 20 năm xa quê hương, đều biết tôi thân thiết với gia đình anh PMC. Chưa bao giờ xảy ra mâu thuẫn, anh em con cháu, coi nhau như 1 gia đình, chia sẻ rất nhiều điều Hội Nhập ở xứ người.

Tôi đăng bài tôn vinh con anh ấy vì tôi coi con anh ấy cũng là con gái của tôi, mà sao anh lỡ quên là đã đồng ý cho tôi đăng bài mà lại là bài viết để chia sẻ niềm vui của một người Việt trước thành công của người Việt khác trên xứ sở này. Nhất là trong mối quan hệ thân tình như vậy, người dưng còn hân hoan huống chi là người như tôi đã có mối quan hệ gắn bó với gia đình anh Cường. Tôi có làm thiệt hại đến kinh tế, hay xúc phạm gì ảnh hưởng tới gia đình anh ấy đâu???

Sau khi bài viết đã lên trang Viet-bao.de, tôi sang trở lại Đức và tiếp tục công việc chăm sóc đứa con tinh thần của mình, thì mới biết chuyện rằng bài của anh Hùng Lý, cần chỉnh sửa để đăng báo Tết ở VN… rồi có chuyện vợ của tác giả viết lên FB là tôi Ăn cắp bài… và có rất nhiều người „theo đóm…“ viết lăng mạ đến nhân phẩm của tôi. Do đó, tôi nói với anh Hùng Lý, tác giả bài viết, viết 1 bài giải trình và anh Hùng Lý đã gửi bài giải thích cho tôi và cả 2 bài viết, của tôi và anh Hùng Lý đều đã đăng công khai trên Viet-bao.de vào ngày: 9.2.2015 trên trang Viet-bao.de

http://viet-bao.de/toi-yeu-su-that-bai-quynh-nga-phe-binh-hay-nem-da-bai-cua-hung-nguyen/

Anh Hùng Lý đã viết ở bài trên:

„Dù biết QN đã sai nhưng tôi thấy không nhất thiết phải làm ầm ĩ chuyện này. Dù sao cũng là anh em, lại cũng từng cộng tác, nếu có MỘT LẦN QN bất cẩn mà tuỳ tiện cũng không nên nặng lời và cũng đừng truy bức đấy là tội ăn cắp. Vì trong bản in trên Việt Báo cũng như bản in trên báo mạng Gia Đình vẫn giữ nguyên tên tác giả là Hùng Lý.

Đây dù sao cũng là bài học cho QN và bài học chung cho những người làm báo. Quyền bảo hộ tác giả và bản quyền của báo cần phải được tôn trọng và tuân thủ theo những quy định của luật pháp hiện hành. Cũng là bài học về cách ứng xử bạn bè ở cái thời buổi thông tin mạng phát tán nhanh hơn Vi rút đại dịch này. Mọi chuyện hẵng cứ nên đóng cửa bảo nhau cho đến khi có thể. Việc đưa nhau ra công lý chỉ là chuyện bước đường cùng. Tốn kém, căng thẳng mà "xấu chàng, hổ ai". Nhất là với những người cùng cảnh xa quê, sống nơi đất khách.

Tôi đã định không nói ra chuyện này nhưng nếu không nói, mọi chuyện có khi thành phức tạp hơn.

Xét trong mối quan hệ bè bạn, đồng nghiệp đây cũng chỉ là một "tai nạn" nhỏ. Xin hãy để nó được quên lãng cho cuộc đời này bớt đi những giông bão không đáng có…“.

Đấy, anh Hùng Lý đã viết như thế, mà tôi coi như mọi chuyện kể như đã xong, anh em gặp nhau vẫn cười nói vui vẻ.

Để yên ổn làm công việc mà mình đam mê, không phải đọc commen của những người không hiểu và ủng hộ mình, cả 3 người: Anh PMC + Anh Hùng Lý và vợ của anh ấy, tôi đều xóa khỏi kết bạn trên FB.

Tôi định không nói gì nhưng cũng vì một số người trước sự kiện này, lẽ ra họ phải bình tĩnh tìm cách vun vén, hoà giải. Ngược lại những người đó "đổ lửa thêm dầu" bêu xấu xúc phạm tôi. Điều đó dẫn đến rất nhiều người lên tiếng, viết bài bênh cho lẽ phải, họ gửi bài viết vào tường FB của tôi. Anh Hùng Lý lập tức gọi điện, bảo tôi phải xóa bài – Lúc đó tôi nói rằng, em không xúi họ viết, anh quen biết người viết bài đó, anh nên gặp trực tiếp bảo họ hạ bài, thì anh Hùng Lý nói to vào máy điện thoại: „Em không hạ bài, anh sẽ viết nói xấu em trên mạng". Tôi có trả lời rằng: „anh cứ viết đi, em không đọc đâu, vì em bận lắm…", v.v.

Sau đó một ngày, bài của cháu bênh tôi không thấy trên FB của tôi nữa… Sóng lại lặng.

Cũng chính vì sự việc chỉ vì không đăng được lên 1 tờ báo giấy nào đó ở trong nước, mà các anh, các chị chửi tôi ầm ĩ ngày đó… nên tôi đành phải hạ bài của anh Hùng Lý viết về cháu KT khỏi Viet-bao.de – Và cũng để yên ổn, tránh hiểu lầm, 1 số bài mà anh Hùng Lý cho, tôi cũng xóa sạch, không còn tồn tại trên trang Viet-bao.de!!! – (Lúc đó có một số bạn bè nhắc tôi vào trang FB nọ, trang FB kia đọc họ lăng mạ tôi, thì tôi trả lời là tôi không đọc - (Việc tôi làm, sẽ là câu trả lời đúng nhất) và không commen 1 lời "đáp trả" nào, và lời Phật dạy lúc nào tôi cũng ghi nhớ: „Ai tặng mình món quà gì mà mình không nhận thì món quà đó mãi thuộc về Họ!!!)

Sự thực lúc đọc được bài viết về cháu KT, tôi thấy mừng và xin đăng lên Viet-bao.de, chứ tôi không biết được lúc đó là bài viết của anh Hùng Lý sẽ đăng trên báo Tết như anh nói sau này. Vì tôi thấy bài viết trên trang Facebook của Hội Người Hà Nội, tôi nghĩ nó đã được công bố như vậy thì mình đưa lại như một sự chia sẻ tính năng ở Facebook. Có điều tôi sẵn có trang Viet-bao.de tôi đưa lên đó, tưởng mình sẽ được khen, nào ngờ...

2 – Vấn đề bài ca ngợi con PMC đăng trên báo Giadinh.net tại VN:

- Vào thời điểm đăng bài đó, do tôi mới ra trang Viet-bao.de vào ngày 20.11.2014, tuổi tôi thì cao, mà trang Web thì mới „chưa mọc răng“, nên tôi phải tự vào các trang báo ở VN, viết thư, xin phép họ đăng lại 1 số bài và chúng tôi đã thỏa thuận rằng: „Nếu đăng lại bài thì phải ghi rõ Nguồn“!!! Vì thế, bài của anh Hùng Lý viết, đăng trên Viet-bao.de là do báo Giadinh.net ở VN, họ có Quyền đăng lại và họ đăng giờ, ngày nào, lúc đó tôi cũng không để ý!!! Giờ các anh viết rằng: tôi bán đường linh cho báo Giadinh.net để lấy tiền nhuận bút… Điều đó là sai sự thật và xúc phạm đến nhân phẩm của tôi!!!.

Các anh chị đều có thể hỏi xem nhuận bút của một bài báo ở Việt Nam đáng là bao để vì tiền mà làm chuyện đó. Về danh tiếng thì bài báo vẫn nguyên tên anh Hùng Lý đó chứ có phải tên tôi đâu. Chả lẽ các anh kiện tôi thì tôi lại đi kiện tờ Giadinh.net. Hàng trăm tờ báo ở Việt Nam họ vẫn đăng lại bài của nhau chỉ cần ghi rõ tên tác giả là được. Không phải tôi chày bửa cãi lại làm gì, tôi chỉ muốn cho mọi người thấy hiện thực phổ thông làm báo là thế. Chỉ có điều khi mang ra kiện thì thành chuyện khác mà thôi.

3. Tôi bị Sock

Khi nhận được lá đơn kiện ra công an, quả thật là tôi sững sờ và không tin là mình bị kiện chỉ vì mình không có lỗi, khi đăng bài, mình đã xin phép PMC, bố của cháu KT và bài đăng trên PB của Hội Người Hà Nội tại CHLB Đức, mà tôi cũng là thành viên trong Hội từ ngày đàu thành lập… Thì tại sao lại bị kiện? – Mời quý vị đọc giả, đọc lại bài viết tôi đăng trên Viet-bao.de, để hiểu thêm:

http://viet-bao.de/tra-loi-ve-vu-viec-co-lien-quan-den-viet-bao-de/

Tôi cũng trình bày với một số anh chị có uy tín trong cộng đồng và nhận được những lời khuyên chân tình, họ ân cần nói rằng: „Cộng đồng hiểu những việc em làm, họ đã và đang ủng hộ ghi nhận những đóng góp, hy sinh không vụ lợi của em, nên em nghe (anh, chị), vì sự đoàn kết hội nhập giữa các PV, em hãy: Hẹn gặp và xin lỗi, vì ở đời, nhiều khi mình không hề có lỗi, mà mình xin lỗi, thì đến 1 lúc nào đó, họ sẽ ân hận và xin lỗi ngược lại em!!!“ – Và điều đó cũng làm tôi òa khóc (con người tôi luôn sống Thật với cảm xúc, không giấu được“.

Và như bài tôi trình bày trong bài TRẢ LỜI VỀ VỤ VIỆC CÓ LIÊN QUAN ĐẾN: VIET-BAO.DE ở trên, tôi đã nhờ anh Hùng Lý, sắp xếp để tôi được gặp anh PMC để nói lời xin lỗi – Và ngày 16.10.2015 vừa rồi, tại Việt Phố Quán trong TTTM Đồng Xuân, tôi đã nói lời thành tâm xin lỗi anh Phạm Mạnh Cường (Có sự chứng kiến của anh Hùng Lý và một người bạn của tôi) rằng:

- „KHI NHẬN ĐƯỢC ĐƠN KIỆN CỦA ANH, EM CHỈ NGHĨ ĐẾN CHỮ TÌNH – MÀ QUÊN MẤT CHỮ LÝ – GIỜ ĐÂY; EM NHẬN THẤY VỀ LÝ, THÌ EM SAI, ANH CHO EM NÓI LỜI XIN LỖI, TRƯỚC MẶT ANH HÙNG LÝ Ở ĐÂY:“ – (Tôi chỉ nói ngắn gọn như thế) và rất đáng tiếc là anh Phạm Mạnh Cường, đã không chấp nhận… (Mời quý vị đọc kỹ bài tôi viết trong TRẢ LỜI VỀ VỤ VIỆC CÓ LIÊN QUAN ĐẾN: VIET-BAO.DE, một lần nữa, tôi lại xin lỗi: "Qua đây, một lần nữa, tôi muốn gửi lời xin lỗi chân thành nhất trước hết đến Tác Giả bài viết, Nhân Vật trong bài viết, Nguồn đăng Ban Đầu của bài viết, đồng thời gửi lời xin lỗi tới quý độc giả gần xa!!!".

Thưa quý vị độc giả, tôi đã làm cái điều mà người Việt đã làm, sai trái chưa rõ nhưng các cụ dậy một điều nhịn chín điều lành: Thiện tâm, xin lỗi và muốn hòa giải, tôi đã năn nỉ các anh trong ngày 16.10 vừa rồi, tôi nhắc lại lời một người anh kính mến khuyên tôi „vì sự đoàn kết hội nhập giữa các PV, các anhh cho em xin lỗi, thì anh PMC đã nói: „Cộng đồng không thể êm đẹp, nếu còn Quỳnh Nga“!!!

- Anh Cường quyết phải đưa ra toà, theo lời anh Hùng Lý sau này kể lại, thì khi đến công an Đức nạp đơn đi với anh Cường còn có anh Hùng Lý và anh Cường của báo nguoiviet.de trong tư cách làm "nhân chứng". Tôi nhận ra rằng đây là sự quyết liệt của các anh và một số cá nhân... - Họ ra lời kêu gọi đăng trên FB và một số báo cộng đồng, để bôi nhọ nhân phẩm, hạ nhục Viet-bao.de và cá nhân tôi...

Khi mà sự quyết liệt đến mức đó rồi, thì tôi hiểu: Vì sao mọi lời xin lỗi của tôi đều không được chấp nhận!!!

Người xưa nói "khôn ngoan ra cửa quan mới biết". Tôi đã không có được học như các anh, ra toà án xứ người tôi thân cô, thế cô, tiếng sở tại không bằng các anh. Luật lệ tôi cũng không hiểu bằng các anh.

Hôm nay ra công an Đức, tôi vụng về không biết trình bày ra sao. Có gì tôi đưa họ nhờ xem xét, như bằng chứng anh Cường đã đồng ý cho tôi lấy ảnh của anh. (cái lúc đó chưa có gì nặng nề như bây giờ) hay nguồn gốc bài tôi lấy ở trang nào để công an Đức họ đối chiếu...

Mọi việc vẫn còn chờ pháp luật Đức xem xét, nhưng những người công an Đức nghe rõ ngọn nguồn, họ đã cười đầy ngạc nhiên. Họ nói việc thế này có gì đâu. Chị không phải lo lắng nhiều, cố gắng gìn giữ sức khỏe, và họ còn đùa: "khi nào chị biểu diễn ở đâu, nhớ mời chúng tôi đi xem nhé..." - Tôi xúc động vô cùng.

Tuy nhiên trong cái rủi có cái may, ở sự kiện không hay vừa qua. Tôi đã nhận được nhiều sự ủng hộ, nhiều sự giúp đỡ từ những người có kiến thức và có tấm lòng. Nhiều độc giả nói rằng khi vụ này đi qua, họ sẽ còn tiếp tục có bài gửi tới Việt Báo trong nhiều đề tài khác nhau. Nhiều chị em, bạn bè cũng gửi lời chia sẻ, động viên. Đó là điều mà tôi cảm thấy hạnh phúc vì mình không đơn lẻ trong cuộc đời này.

Xin cám ơn các bạn bè, độc giả đã quan tâm tới tôi trong những ngày qua. Chúc cho các bạn luôn thấy được trong cuộc đời này những ánh sáng của lòng tốt, của sự nhân văn, tình người rọi chiếu khắp nơi... chứ không phải những phũ phàng, bạc bẽo, tráo trở.

Chính những hy vọng được chứng kiến, cảm nhận những điều đẹp đẽ khiến chúng ta thấy cuộc đời này là đáng sống.

Một lần nữa, xin chân thành cám ơn các bạn.

Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan
< ...