Xích Lô - Đêm Hà Nội

Đăng bởi:
15/02/2014 | 16:52
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
Xích Lô - Đêm Hà Nội

Vừa về nước được ít ngày, thì nhận được cuộc điện thoại "Đêm nay, có chương trình ca nhạc hay lắm, em mời chị ra xem...". Ca sĩ Phan Anh, "ông chủ" của phòng trà Operal, số 5 phố Nguyễn Thái Thân Hà Nội, đã gọi điện thoại mời mình như thế. Cũng là muốn "thị sát" sân khấu, không gian cũng như dàn âm thanh, bởi đây chính là nơi sẽ diễn ra Đêm Cúc Vàng Thu của tôi sẽ diễn ra vào đêm 14.9.2013, nên mình đã vui vẻ nhận lời và rủ cô cháu gái Huyền Minh cùng đi.

Hai bà cháu chủ động đi sớm, để dạo một vòng quanh Bờ Hồ. Nhìn tháp Rùa lung linh ánh đèn... mọi người đi lại nhộn nhịp, Hà Nội đêm, đẹp đến ngỡ ngàng.

"Hai bà cháu lên đây tôi chở đi một vòng tham quan Phố Cổ... giúp tôi đi, từ sáng tới giờ, ít khách quá...".  2 bà cháu nhìn ra phía có tiếng gọi, đó là 1 ông đạp xích lô đã già, tóc bạc, hom hem. "Liệu ông có đủ sức chở 2 bà cháu tôi không? ". Bởi nhìn thấy đứng bên chiếc xe là một ông già hom hem, tóc bạc, tôi hỏi ông giọng ái ngại. Định không đi, nhưng lại thấy thương ông, nói hôm nay chưa kiếm được nhiều khách... Ông nghiêng xe cho 2 bà cháu leo lên và từ từ đạp... Cô cháu gái của tôi, mặt rạng rỡ, hớn hở khi xe chen vào các phố Cổ giữa dòng người đi lại mua bán, ăn uống nhộn nhịp. Rất nhiều Tây Ba lô cũng hoà vào sự nhộn nhịp ấy. Các quầy bán đồ ăn ngay giữa dòng người xe đi lại, có thể ngồi trên xe xích lô, mua đồ ăn vừa ngắm phố vừa ăn ngon lành... Sắp đến Tết Trung Thu nên phố xá càng đông hơn. Mặc tiếng ồn ào của dòng xe máy, ô tô, tôi ngồi mà cứ nghĩ tới ông già đang đạp xích lô, trong lòng cứ thấy thương thương, nhất là khi xe đi qua những đoạn đường hơi dốc, ông phải nhẩy xuống đẩy vừa đạp vừa thở, vừa thủng thẳng kể về mình:
"Tôi quê ở xã Xuân Trường, thuộc tỉnh Nam Định, làng tôi nghèo, nên nhiều người ra Hà Nội làm ăn lắm chị ạ...". Tôi bảo ông cứ đạp từ từ, nếu mệt, có thể dừng xe lại, cho tôi ngắm phố cũng được, nhưng ông không dừng, cứ đạp xe và trả lời những câu tôi hỏi. "Đã hơn 10 năm nay, tôi lên đây kiếm sống, gửi tiền về nuôi gia đình, vợ con. Tôi được 4 người con, chúng nó đã có gia đình cả rồi, được 3 thằng con rể và 6 đứa cháu nội ngoại rồi, chúng nó ngoan, nhưng mà nghèo... ". Nhà ông cách thành phố Nam Định khoảng 40 km, mỗi lần mang tiền về cho gia đình, ông lại đi xe oto Buyt. Ông năm nay 65 tuổi, nhưng mà nhìn phải già đến hơn chục tuổi so với cái tuổi của ông. Bởi phải vất vả bon chen nên nhìn ông hốc hác, khắc khổ, thật tội... Không biết vợ con ông có hiểu và thương ông không nhỉ...
Cảm nhận thêm về Nét đẹp của Hà Nội, đó chính là Xích Lô, nhưng sao khi chia tay ông trong đêm Hà Nội thu tự nhiên tôi cứ thấy cay cay nơi khoé mắt, chẳng biết phải làm sao... và đến đêm về, tự nhiên cảm xúc và viết tặng ông bài thơ Xích Lô.
XÍCH LÔ
Đêm qua bà cháu nhà tôi
Đi xem, còn sớm… "Bà ơi, làm gì?"
Đang phân vân bỗng tức thì
Ông xích lô gọi mời đi 1 vòng…
Thế là Bà Cháu thong dong
Đi vòng Phố Cổ, người đông, xe nhiều
Cháu bà nhìn thật là yêu
Bao nhiêu năm, mới được chiều… cháu Tôi
Nhìn mắt cháu thật là vui
Bà… buồn 1 tý, vì người đạp xe
Nhìn ông già thấy thương ghê
65 tuổi, vẫn làm nghề Xích Lô
Vừa ngắm phố, vừa chuyện trò
Ông vui… khoe… đói, phải… mò… kiếm ăn
Các con ông đã trưởng thành
Gia đình hạnh phúc… Ông dành… vợ con
Xa vợ, nhìn ông héo hon
Cho con Hạnh Phúc… có ơn cha già
Tự nhiên… mắt bà… như hoa
Muốn rơi nước mắt Tình Cha Tuyệt vời
Ơi, Hà Nội mến yêu ơi
Trong đêm bao cảnh, bao người như Ông
Thương ông lắm, ông biết không
Mong con Ông hiểu, làm Ông đừng buồn…
Bà Cháu… dạo khắp phố phường
Một đêm kỷ niệm… ngắm đường phố quen
Về rồi… thao thức cả đêm
Áp ôm kỷ niệm _ Và thêm Yêu Đời…
Kỷ niệm đêm qua tại Thủ Đô Hà Nội. Yêu lắm… vui lắm và thương lắm…
Khu Đô Thị Xa La Hà Đông, 9 giờ 15 phút, 13.9.2013 của Quỳnh Nga
Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan
<1234567 ... >