CHUYỆN NHÂN THẾ - Thơ Đồng Ánh Liễu
Qua màn đêm là sẽ tới bình minh - Không có nắng ta ngồi xem mưa rớt - Không có nhạc - chuông gió reo từng đợt - Tâm an bình - vạn sự cũng êm trôi!
Bạn thân hỡi giữa thế giới bao la
Mình cứ sống cuộc đời mình là đủ
Màng làm chi lời khen - chê đủ thứ
Cứ an yên và hết mực chân thành.
Bao bình phẩm điều tốt - xấu xung quanh
Cả khuyên nhủ cả phê bình - yêu ghét
Quá để tâm - bao điều đều nghe hết
Thử hỏi rằng có mỏi mệt hay không?
Thì thôi ta cứ sống thật với lòng
Gắng hoàn thiện bản thân mình có thể
Cứ thong dong giản đơn và vui vẻ
Ở đời mà ai hoàn mỹ được đâu.
Lòng mỗi người chẳng biết được nông sâu
Lúc đa đoan - lúc cưỡng cầu bám chấp
Bậc quân tử - kẻ tiểu nhân hỗn tạp
Bao nhiễu phiền - áp lực tránh được sao?
Bị ấm ức thôi đừng có lao đao
Ta bỏ qua khẽ cười cho xong chuyện
Điều đã xa cũng chẳng nên quyến luyến
Trên thế gian - tan hợp chuyện thường tình!
Qua màn đêm là sẽ tới bình minh
Không có nắng ta ngồi xem mưa rớt
Không có nhạc - chuông gió reo từng đợt
Tâm an bình - vạn sự cũng êm trôi!
Gió tung bay - cát bụi cuốn ngang trời
Lòng an nhiên giữa biển đời trong đục
Cứ thiện lương sẽ đến bờ hạnh phúc
Chớ bận lòng oán - hận chuyện thế nhân...!
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *