Chuyện Tình của Linh - Truyện ngắn của Dinh Dung Berlin

Đăng bởi: Phạm Quỳnh Nga
20/01/2024 | 16:42
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
Chuyện Tình của Linh - Truyện ngắn của Dinh Dung Berlin

Anh có thể tách tôi ra khỏi quê hương, nhưng không thể tách quê hương ra khỏi trái tim tôi. Đấy là câu nói của Mỹ Linh với chồng, hồi mới sang.

NgThành chồng Linh sang Đức theo diện hợp tác lao động. Còn Linh học xong Đại học luật, cô xin về uỷ ban huyện. Hai người lấy nhau, do chị họ của Thành làm cùng cơ quan với Linh mai mối. Linh có tiếng đẹp người ngoan nết ở cái phố huyện này.

Linh theo chồng sang Đức hơn 7 năm, và đã là mẹ của 4 con. Đúng là 7 năm sang Đức không va chạm với xã hội...

Hồi mới sang Thành còn đưa Linh đi chơi một vài chỗ và thăm một số bạn bè. Những ký ức đó cứ như lướt theo cửa kính xe với Linh vậy. Rồi từ đó Linh ở nhà đẻ liền tù tì một mạch bảy năm 4 đứa. Bảy năm Linh như một tù nhân bị giam lỏng. Hồi Linh có thai đứa đầu Thành đi làm khóa trái cửa nhà. Rồi những đứa sau Thành không khóa cửa nữa, nhưng Linh cũng chẳng thể đi đâu được vì chăm sóc các con.

Một cái đám cưới vội vàng để kết thúc một đời con gái. Hồi đó Thành có vẻ ngon lành, hào phóng lắm, nói gì ai cũng nghe. Bố của Linh khoái thành ra mặt. Những lần tổ chức liên hoan ở cơ quan Linh, rồi khối phố và đặc biệt ở quê, ai cũng coi Thành như người hùng vậy. Họ bàn tán, Linh lấy được Thành là may mắn và phúc đức nhất cái làng này rồi. Tuy nhiên, khi Linh và Thành hai người sánh vai nhau đi chào họ hàng, bọn trẻ đã tiếng ra lời vào. Dù Linh đã chọn đôi giày thấp đế để đi mà vẫn cao hơn Thành cả cái đầu. 

Rồi sang Đức cũng vậy. Không đi chơi thì buồn, đi thì càng khổ vì nhiều người khen, chê làm cho Thành tự ti, buồn lắm. Vì lẽ đó, Thành không muốn cho vợ đi đâu cả. Cũng đúng thôi, đã có nhiều trường hợp mấy ông hàng xóm đưa vợ đi chơi rồi mất tăm luôn, tìm mãi mà không thấy. Có ông còn đau hơn, bị mất ngay ở sân bay. 

- "Thành làm thế là khôn đấy, cậu ấy yêu mà làm vậy. Chứ thả cho em tự do là mất đứt ngay, em đẹp thế mà". Chị Bình hàng xóm, nhiều lần tê tái nói với Linh như vậy. Chị Bình là người mau miệng, tốt tính, hay nấu nướng cho quà mẹ con Linh. Hồi Linh có thai đứa đầu, không có chị thì khổ lắm. Nhìn Linh cai sữa cho đứa con gái mới hơn tuổi mà thương cho cả mẹ và con... Không thể tin được, mới gần 40 tuổi mà Linh tàn tụy đến vậy...

Thành và Linh đang chuẩn bị cho chuyến về thăm quê vào mùa hè tới, sau bảy năm dài đằng đẵng. Thành cũng muốn thực hiện lời hứa với bố vợ hồi mới cưới Linh. 

Tuy nhiên, hình ảnh của Thành đã sụp đổ trong mắt Linh, ngay khi đặt chân đến nước Đức, bởi lệch nhau quá nhiều về cuộc sống cũng như tính cách...

Hoàn cảnh Linh khác hẳn với chị Bình. Chị Bình sang Đức cũng giống Thành, rồi chi đón chồng sang Đức. Chị mạnh mẻ, quyết đoán và hiểu biết. Các con của anh chị đã trưởng thành. Bây giờ Chị chỉ mong có cháu để chăm. Rảnh rỗi là chị Bình thường sang nhà giúp Linh. Cũng may có chị, Linh mới vượt qua được bảy năm làm mẹ 4 lần vượt cạn. Cuốn nhật ký là nước mắt và quê hương còn sót lại trong trái tim Linh. 

Có lẽ, để khỏi tan vỡ một gia đình, phải có sự thật thà, chăm chỉ của Thành. Tính chất phác, quê mùa sau bảy năm chung sống dường như có lúc làm cho Linh nghẹt thở. Và rồi Linh cũng ngộ ra và thương chồng khó nhọc để kiếm được đồng tiền… 

Những lời Linh kể với tôi, như một lời cảm ơn đến chị Bình đã giúp Linh làm mẹ, làm vợ, đủ nghị lực vượt qua khó khăn, bế tắc cho đến ngày hôm nay.

Bây giờ thấy các con lớn lên theo thời gian, trong tình thương yêu của cha mẹ. Hạnh phúc rạng ngời trên khuôn mặt của Linh và nó đã làm đẹp và xóa đi khoảng cách quê mùa của Thành...

Nhìn lại mấy đứa cùng quê ở bên này, mới thấy lời chị Bình khuyên bảo thật quý giá. Hồi mới sang thấy chúng nó hòa nhập như giọt mực nhỏ vào trong nước ấy. Vậy mà thời gian sau, đứa nào cũng sành điệu, cứ như lột xác vậy. Có đứa còn làm hội trưởng, hội phó này nọ. Bảo sao Linh không mủi lòng. Bọn ấy, ở nhà thì vào chợ bằng cổng chính còn khó nữa là...Ở đây tất cả chỉ là hữu danh vô thực thôi. Bây giờ có người đứng ra gánh vác cho là may rồi. Linh có dám lấy hạnh phúc gia đình để đổi mấy thứ hữu danh vô thực đó không? Hai chữ hạnh phúc, không xa xỉ như vậy mà có đâu. Người có học coi gia đình là tất cả và đó mới là hạnh phúc. Và HẠNH PHÚC đều có giá của nó cả đấy....Cái giá của cuộc sống trên cõi tạm này.. 

Chị Bình gõ gõ vào đầu Linh rồi cười, nói vậy, khi tôi đến thăm vợ chồng Linh Thành, và chị.

Berlin, ngày rét đậm, 19.1.2024 - Dinh Dung.

Nguồn: Viet-bao.de
 

Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan
< ...