ĐÃ CÓ LÚC... Thơ Lê Thanh Châu, Hanau
Chỉ đến khi ta nhận ra sự thật - Rằng ta sai, ta ngấm sự đã rồi - Bao tiếc nuối những gì ta đã mất - Cứ làm ta day dứt mãi không nguôi.
Cuộc sống giống như vũ trường sôi động
Nơi đề cao sự ăn ý từng đôi,
Đã có lúc mang cái tôi quá lớn
Ta chẳng được ai tiếp cận chào, mời.
Đã có lúc ta mềm lòng thỏa hiệp
Với chính ta, bởi: "Thôi, nốt lần này!"
Dù ta đã buộc mình trong khôn khổ
Sống an nhiên để tâm, tính đổi thay.
Đã có lúc ta sống duy ý chí
Theo đuổi kiên trì mục đích đề ra,
Lấy "Nhân định thắng thiên" làm động lực
Ta đã bỏ qua yếu tố nhân hòa.
Đã có lúc tuy ta yêu lẽ phải
Nhưng lại đứng nhìn sai trái tác oai,
Ta vô cảm trước nỗi đau đồng loại
Bởi tâm còn hướng tới Phật Như Lai.
Đã có lúc ta trở nên khác lạ
Ứng xử như ta chẳng phải là ta,
Ta mê muội bước chân theo cảm tính
Chẳng đoái hoài trực giác gọi xa xa.
Chỉ đến khi ta nhận ra sự thật
Rằng ta sai, ta ngấm sự đã rồi,
Bao tiếc nuối những gì ta đã mất
Cứ làm ta day dứt mãi không nguôi.
Đã có lúc ta thất thường như vậy
Bởi tâm trí ta lúc đó vô minh,
Tâm an định, trí trở nên sáng suốt
"Vấp" chính là ta đã mất quân bình.
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *