HÀ NỘI CHẤT CỦA THÁNG MƯỜI - Thơ Trương Thị Hoa Lài
HÀ Nội trong ký ức ta
THÀNH phố yêu dấu ngọc ngà sắc hương
TRONG xanh mặt nước hồ Gươm
TRÁI cây vàng ruộm nẻo đường Thu qua
TIM hồng rộn rã tiếng ca
TA về đất tổ mẹ cha mong chờ.
ĐẮM chìm trong những ý thơ
SAY hương nắng nhạt sương mờ xốn xang
CÂU thề em vẫn đa mang
HÁT ru anh ngủ dịu dàng à ơi
THIẾT tha mùa vẫn trao lời
THA hương mình đã nửa đời viễn du
GỌI tên nhau giữa trời Thu
MỜI em dạo gót Tây Hồ cùng anh!
THU mang hương lúa ngọt lành
SANG mùa lá rụng cốm xanh làng Vòng
BAO ngày ta đã chờ mong
LÁ bàng đỏ sắc ngóng trông người về
VÀNG lay mặt nước đê mê
RƠI trên lối nhỏ lời thề Thu xưa
THƠM nhành hoa bưởi đòng đưa
MÙI hương con gái như vừa đâu đây
HOA về trên những bàn tay
SỮA thơm con phố nồng say Hà Thành
BUÔNG tơ con nhện giăng mành
LƠI tay thả giữa trời xanh sợi tình
NHẸ thôi một chút nguyên trinh
NHÀNG nhàng thả dáng thật xinh áo dài.
TA nghe Thu bước khoan thai
ĐI qua ngõ vắng sớm mai ngỡ ngàng
TRONG Thu còn chút nắng vàng
GIÓ thôi xào xạc mùa sang lặng thầm
XỐN lòng con sóng đuổi xô
XANG qua xang lại mặt hồ gợn lay
DÙ rằng đang sống xứ người
XA xôi nhớ tiếng ru hời mẹ ơi
CÁCH biệt đôi ngả phương trời
TRỞ về phố cổ nói lời tri ân
CÂU thơ chắp nối thêm vần
THỀ non hẹn biển níu chân đi về.
LÒNG vui đêm hội say mê
NGƯỜI con Hà Nội hướng về Thủ đô
VIỄN du nét vẽ Đông Hồ
XỨ xa xin vẫn điểm tô Thu vàng
NHỚ thương trong dạ chứa chan
VỀ cùng anh nhé mùa sang thật rồi
THỦ Đô quê mẹ ta ơi
ĐÔ thị đổi mới cho đời nở hoa!
NƯỚC Việt trong trái tim ta
NON sông gấm vóc thật là vinh quang
TƯƠI xinh con gái nhẹ nhàng
ĐẸP như tơ lụa mịn màng làn da
NÊN duyên say đắm mặn mà
THƠ tình chắp nối cho ta với mình!
NÍU Thu vàng ánh bình minh
LÒNG người lưu luyến trao tình lí lơi
LỮ thứ theo tiếng gọi mời
KHÁCH về hội tụ từ nơi xứ người
TÂY Hồ liễu rủ lả lơi
HỒ thu xanh biếc tháng mười thủ đô
CHIỀU nay cơn gió bất ngờ
BUÔNG lơi buông cả thẩn thờ cùng ai
MẸ ơi xa thẳm dặm dài
CÒN bao mơ ước một mai con về
RA đi lòng dạ tái tê
ĐỨNG nhìn nước mắt tràn trề đẫm mi
VEN đê kẻ ở người đi
SÔNG Hồng đỏ sắc chờ khi sum vầy
CHỜ Thu con nước đong đầy
CON thuyền gác mái trời mây bồng bềnh
NƯỚC non hoà ánh trăng thanh
MẮT ai nhỏ lệ buồn tênh nhạt nhoà
HOÀ vào con phố em qua
DÒNG người hối hả hương hoa quyện mùi
CHẢY đi ký ức trong tôi
XUÔI về quê mẹ một thời ấm êm.
HÀ Nội nỗi nhớ nhân thêm
THÀNH phố yêu dấu êm đềm giữa Thu
THƯƠNG Sâm Cầm nhỏ ngây thơ
NHỚ dòng nhạc Trịnh câu thơ trữ tình
KHÔNG gian rất nhẹ nguyên trinh
NGUÔI ngoai nỗi nhớ giữa mình với ta.
HẸN hò cho thắm sắc hoa
NGÀY vui hát bản tình ca hào hùng
HỘI người Hà Nội vui chung
NGỘ ra mới thấy hào hùng Thủ Đô
TƠ vương trải rộng cơ đồ
TRỜI sao thêm chút chất thơ ru đời
THẮM tình tô những nụ cười
DUYÊN quê hội ngộ tháng mười Berlin
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *