LỜI NÓI - Thơ: Bình Nguyễn
BBT Viet-bao.de xin giới thiệu với đọc giả bài thơ hay của tác giả Bình Nguyễn, sống tại thành phố Sóc Trăng.
Lời nói người ta dẫu vô hình
Nhưng mà chứa đựng trọn tâm tình
Người đã nghe rồi luôn lưu giữ
Dù bao năm tháng nhớ như in
Lời nói đôi khi thật diệu kỳ
Như là ánh sáng chỉ đường đi
Giúp người suy sụp như bừng tỉnh
Đau buồn, tuyệt vọng lãng quên đi!
Lời nói nhiều khi thật dễ thương
Người nghe lưu giữ mãi vấn vương
Như làn gió mát vừa thoảng nhẹ
Như đóa hoa nào chợt ngát hương
Lời nói nhiều khi dung tục ghê
Người nghe ngán ngẩm lẫn ê chề
Vô hình đã tạo ra khoảng cách
Người đời xa lánh lại cười chê
Lời nói nhiều khi thật đắng cay
Người nghe bất chợt phải chau mày
Tim không ai bóp mà đau nhói
Lệ vội lưng tròng mắt cay cay!
Lời nói nhiều khi thật phũ phàng
Người nghe đau đớn lẫn hoang mang
Bao lâu gặp lại người đã nói
Tái hiện lời xưa bất chợt vang!
Nói để mình vui để hả lòng
Người nghe nước mắt phải lưng tròng
Sao không đặt mình vào cảnh ấy
Thử một lần xem sẽ cảm thông!
Lời thốt ra rồi thu được không?
Có chăng ân hận, xót xa lòng
Sao không hỏi lại lòng mình trước
Mình muốn nghe lời như thế không?
Người ơi... ác khẩu chớ gieo chi
Lời nói hơn thua được ích gì
Nói tiếng phũ phàng lời cay đắng
Là mình mở lối để chia ly
Đời vẫn còn kia luật trả vay
Gieo lời ác khẩu buổi hôm nay
Ngày mai mình gặt nhiều hơn thế
Nhân quả công bằng đâu thể sai
Người đời đã chịu lắm nỗi đau
Mở lời xin nhớ chữ... VÌ NHAU
Xin chớ phũ phàng gieo ác khẩu
Đừng để người nghe lệ tuôn trào
Đời người cần nhất chữ bình an
Kiếp người ngắn lắm chốn dương gian
Chỉ cần nhớ chữ... VÌ NHAU ấy
Đời mãi như mơ mãi dịu dàng...
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *