„Thèm một mái ấm gia đình, nhớ món ăn Việt, muốn có cuộc sống bình thường…“
Đăng bởi:
21/08/2014 | 12:49
Chuyên mục: Hội đoàn
0 bình luận
„Thèm một bữa cơm gia đình, thèm cuộc sống bình thường…“, đó là lời của một số bệnh nhân đã nói trong 2 hàng nước mắt, khi nhóm đến thăm vào đầu tuần vừa qua (thứ 3, 12.8.2014) tại bệnh viện và nhà dưỡng lão tại Berlin.
Trong lần đi thăm bệnh nhân lần này, các anh chị cùng trong Hội Hospiz gồm chị Thắng (Hội Trưởng Hội Thiện từ tâm), chị Vân (Phật tử), anh Chony Hyun Kim, (người Triều Tiên), anh Dr. Dharma Rạ Bhusa, (người Nepal).
Thật xúc động khi đến thăm chị Vũ thị Lý tại bệnh viện Unfallkrankenhaus, nằm trên phố Warener Str. 7, 2683 Berlin. Ở đây, chắc nhiều người biệt đến chị là người tích cực tham gia hoạt động văn hóa trong các CLB, hội đoàn, một tâm hồn nghệ sĩ… Từng tham gia biểu diễn đàn Thập lục, múa trong các CLB và tất cả trang phục chị mặc, đều do chị thiết kế, tự may… rất đẹp, đặc biệt, chị còn làm một họa sĩ đã từng giới thiệu triển lẵm nhỏ tại CHLB Đức… vậy mà hôm này, nhìn chị gầy nhỏ, xanh xao.
Chúng tôi đến, chị mừng lắm nói: „Chị bị từ 6 tháng nay rồi… làm sao bây giờ, chị yêu cuộc đời này lắm, các em ơi…“, rồi đưa cho mọi người xem những bản nhạc chị chép trong bệnh viện và cất tiếng hát: „Đêm chong đèn ngồi nhớ lại, từng câu chuyện ngày xưa…“. Chị „khoe“ tập ảnh chụp chị biểu diễn duyên dáng bên cây đàn Thập lục, chụp chung với bạn bè và những bức vẽ của chị cũng được cẩn thận chụp lại… Chị đang có một cuộc sống tinh thần lẵng mạn mà không phải ai cũng có được… vậy mà…
„Em hát cho chị Nghe 1 bài đi Nga“… „… Kìa dáng ai như, dáng chị, dáng mẹ tôi…“, câu hát cứ nghèn nghẹn trong tôi, thương chị quá, chị ơi. Cùng phòng của chị Lý, còn có một bà người Đức, bà bị bệnh Tim, trước khi chúng tôi ra về, PV còn „bị“ bà đề nghị hát tặng 1 bài… „Quê hương là cầu tre nhỏ, mẹ về, nón lá nghiêng che…“. Tôi và mọi người ai cũng khóc…
„Tay lái lụa“ Chony Hyun Kim lại tiếp tục bon trên đường, đưa cả nhóm đến thăm chị Tuyết Nhung tại Trại dưỡng lão, nằm trên phố Woldeker Strasse 5 - 13059 Berlin (Quận Hohenschönhausen). Chị Vân phải đỡ bệnh nhân ngồi dậy, bởi chị đã yêu hơn lần trước rất nhiều. „Ở đây, họ toàn cho ăn bánh mỳ… không nuốt nổi, vả lại, tay tôi yếu lắm rồi, tự ăn thật là khó, giá mà có cháo Tôi thèm ăn cơm Việt Nam…“. Chị Nhung cho biết.
Dọc đường đi thăm bệnh nhân khác, chị Vân kể giọng buồn buồn: „Có hôm nhận được điện thoại của Nhung, khóc huhu kể rằng 2 tiếng rồi, không thấy y tá đến mặc giúp em quần áo, mà em không tự làm được. Mình nghĩ, có gia đình, cá nhân người Việt Nam nào ở gần đây, thỉnh thoảng đến „ngó ngàng“ thăm Nhung, mang cho chén cơm, bát cháo…“. (Đây là địa chỉ của chị Tuyết Nhung: Trại dưỡng lão, tầng 7, phố Woldeker Strasse 5 - 13059 Berlin (Quận Hohenschönhausen). Chị Vũ Thị Lý tại bệnh viện Unfallkrankenhaus, khoa 3C, phòng 1, phố Warener Str. 7 - 2683 Berlin).
Kết thúc một ngày sau khi đi thăm 5 bệnh nhân nặng tại Berlin, PV lại một lần nữa cảm kích, chứng kiến các anh chị tự nguyện viên, họ là những người có tấm lòng vàng, đầy tình nhân ái, không sợ bẩn, sợ hôi khi tiếp xúc với các bệnh nhân có người sắp đi xa. Và cũng không phải đến đâu, họ cũng được gia đình bệnh nhân hiểu tấm lòng của họ mà chào hỏi, tiếp đãi tử tế… Nhưng các anh chị vẫn không tỏ thái độ khó chịu, thật cảm phục vô cùng.
„Nếu bệnh nhân cần can thiệp với bệnh viện, hay với chính quyền địa phương, chúng tôi sẽ sẵn sàng giúp đỡ…“. Hãy liên lạc với các anh chị trong Hội Hospiz nếu gia đình, cá nhân có người bị bạo bệnh nhé.
1 – Chị Thắng (Hội Trưởng Hội Thiện từ tâm): 0173 6219143
2 – Chị Vân: 0172 7593856 + 0173 6751125 (Chăm sóc người bệnh, tụng kinh…)
Bài viết này, PV rất mong nhận được sự chia sẻ của Kiều bào, tới những người bạn Việt của mình đang cần lắm, cần lắm mọt bàn tay, bởi họ đang: „Thèm một bữa cơm gia đình, thèm cuộc sống bình thường…“.
Tin liên quan
< ...
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *