TIẾNG GỌI ĐẦU ĐỜI - Thơ Hoài An Hà Nội - 5/ 2016
Đăng bởi:
07/05/2016 | 15:05
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
Khi đứa trẻ oe... oe khóc tiếng chào đời
Là giọng con người cất lời gọi mẹ
Giờ đôi lúc con lặng thầm gọi khẽ
Là khi trên đời không còn mẹ
mẹ ơi!
Mẹ ẵm con qua tuổi thôi nôi
Đón hạnh phúc qua tiếng cười con trẻ
Sống chắt chiu cho con lớn khôn luôn bên mẹ
Che chở cho con trong suốt đường đời
Con lên non cao hay xuống chốn xa khơi
Mẹ luôn dõi trông... mẹ luôn cầu nguyện
Ở trên đời sống sao cho lương thiện
Phật dạy, Thánh răn cho kiếp làm người
Tần tảo sớm hôm, mưa nắng một đời
mẹ chẳng rời mỗi bước con đi
Chỉ mong trong con mỗi dòng nghĩ suy
Có mẹ bên đời và con luôn gọi mẹ
Mẹ ơi !
Dù ở nơi đâu, nơi góc biển chân trời
Ai muốn thành người đều mong có mẹ
Con đã nghe những lời kinh cầu... dù rất khẽ
Tiếng đầu tiên của loài người đều gọi
Mẹ...mẹ ơi!
Có những nơi khốn khó của đời người
Cũng ngửa mặt kêu trời và chắp tay gọi mẹ
Con đã nghe những tiếng than lặng lẽ
Trong nỗi đau kiếp người
hai tiếng... mẹ ơi!
Và điều này, con đã để nước mắt rơi
Giữa hai chiến tuyến và bên lề cái chết
Là lúc ranh giới con người không còn thù ghét
Ai cũng cất lên tiếng gọi đầu đời
ơi mẹ... mẹ ơi!
Ngày của mẹ
con xin dâng mẹ
Tiếng gọi chào đời và mãi mai sau
Là tiếng con người...
gọi mẹ
thẳm sâu
Mẹ ơi... mẹ!
----------------------------
***Nhân ngày Muttertag, (8.5.2016) Viet-bao.de trân trọng mời các bạn bày tỏ tình cảm của mình bằng thơ hoặc văn với Mẹ yêu!!! - Bài xin gửi về BBT Viet-bao.de theo địa chỉ Email:
info@viet-bao.de (cc) quynhngaberrlin@yahoo.com.vn
(Ảnh bìa: Internet)
Trân trọng
Tin liên quan
< ...
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *