CON BẤT HIẾU MẸ ƠI – Thơ Hoàng Ninh, từ Lạng Sơn
Đăng bởi:
26/07/2016 | 23:13
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
(Viết cho đồng đội tôi nhân ngày 27/7 )
Mẹ ngồi khóc trước nấm mồ lạnh lẽo
Rất nhiều năm mẹ đợi, con không về
Vì tổ quốc con đã mãi xa quê
Chẳng thể nào để về chăm sóc mẹ.
***
Cuộc đời mẹ biết bao nhiêu vất vả
Nhặt từng xu để nuôi nấng con thơ
Mồ hôi mẹ biết bao nhiêu giọt rơi
Vượt khó khăn chẳng bao giờ nói mệt.
***
Mẹ ơi mẹ, con lớn lên vững trãi
Đất nước mình cũng vào lúc nguy nan
Cùng bạn bè con ra đi chiến đấu
Là con mẹ chẳng thể kém bạn đâu.
***
Con biết rằng tổ quốc là trên hết
Con lên đường để gìn giữ non sông
Con ra đi cũng khôn lớn dần lên
Có đồng đội và đồng bào giúp đỡ.
***
Trong chiến trường tưởng nhiều khi gục ngã
Bởi hàng đêm chống chọi sốt rét rừng
Nhưng con mẹ vẫn vượt qua mạnh mẽ
Bởi bên mình có đồng đội của con.
***
Và trên hết có tổ quốc trong tim
Và cũng có mẹ con ở đó
Biết bao lần con vượt qua gian khó
Luôn có hình bóng mẹ ở bên con.
***
Vậy mà nay con không về được nữa
Thương mẹ nhiều nhưng chẳng thể báo ơn.
Đến hôm nay nằm yên trong mộ lạnh
Mẹ lại đến an ủi linh hồn con.
***
Mẹ yêu ơi con luôn yêu mẹ lắm
Không về được, con bất hiếu mẹ ơi...!
26/7/2016
Hình minh họa: Sưu tầm FB
Tin liên quan
< ...
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *