HAI LỌ TRO CHUNG MỘT BIA MỘ - Tác giả: Trịnh Thị Mùi; Berlin

Đăng bởi: Phạm Quỳnh Nga
20/01/2018 | 07:02
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
HAI LỌ TRO CHUNG MỘT BIA MỘ - Tác giả: Trịnh Thị Mùi; Berlin

Chúng tôi có đôi vợ chồng người Đức là ân nhân, ông bà đã giúp đỡ vợ chồng tôi ngay từ khi mới đặt chân lên nước Đức, có cô dâu Việt, chị Vinh, là bạn thân của tôi… cả 2 ông bà vừa mất. Hôm nay vợ chồng tôi dành thời gian đến thăm mộ 2 ông bà.

Ông và bà cùng chung một tấm bia, khắc rõ tên từng người, ngày tháng năm sinh và ngày mất . Dưới tấm bia có 2 lọ tro cốt đặt cạnh nhau, họ sống lúc nào cũng bên nhau và khi về thế giới bên kia cũng vẫn bên nhau. Thật ngưỡng mộ tình cảm của 2 ông bà.

Cầu cho vong linh của ông bà được siêu thoát, được an lạc, an giấc ngàn thu bên nhau - Một gia đình người Đức nhân hậu, mẫu mực, một người mẹ lúc nào cũng yêu thương chăm sóc dù đứa con đã 60 tuổi, nhưng năm nào ông bà cũng cho vé bay về Việt Nam để vợ chồng con trai và con dâu Việt của ông bà được thăm họ hàng bạn bè và quê hương.

Cụ bà mừng lắm, chuyện ríu rít...

Cũng bằng giờ này năm ngoái, vợ chồng tôi đến thăm bố mẹ chồng của chị Vinh, ông 90 tuổi đang ốm. Ông cụ đang ngủ trưa, thấy vợ chồng con trai về cùng vợ chồng tôi thì cụ bà mừng lắm, chuyện ríu rít, nào mời ăn, mời uống, hỏi thăm đủ thứ, rồi kể chuyện bệnh tình của cụ ông thế nào.

Bà còn mở hé cửa phòng chỉ ông đang ngủ, bà kể hàng ngày có nhân viên của bệnh viện đến chăm sóc, thay đồ, tắm rửa cho ông thế nào, bà đã 88 tuổi nhưng vẫn tự nấu ăn cho hai ông bà, chỉ cái gối và bộ chăn của bà đặt bên cạnh ông, khi đi ngủ bà vẫn nằm cạnh ông để trò chuyện, mặc dù ông đang trạng thái ăn, uống, vệ sinh ngay trên giường.

Bà đưa cho Bodo, con trai, tờ 20 Eur để tiêu vặt...

Khi chúng tôi chuẩn bị ra về, bà đưa cho Bodo, con trai, tờ 20 Eur để tiêu vặt, mặc cho con trai bà nhùng nhằng không chịu nhận, lại còn cằn nhằn: "mẹ ơi, con đã 60 tuổi rồi, bạn con cười cho bây giờ" , nhanh tay mà tôi chụp được kiểu ảnh bà cứ bắt Bodo nhận tiền.

Sau một tháng tức 2. 2017 ông đã ra đi, bà chuyển vào sống trong trại dưỡng lão, buồn thương nhớ ông quá sau 2 tháng tức 4. 2017 bà cũng theo ông mà đi.

Một lần nữa, cám ơn ông bà ông bà đã giúp đỡ vợ chồng tôi ngay từ khi mới đặt chân lên nước Đức – Ông bà là tấm gương để chúng tôi noi theo về tình người, tình yêu và tình mẫu tử.

Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan
<1234567 ... >