NẶNG TÌNH QUÊ HƯƠNG - Thơ Hiền Nguyễn, Đắc Lắk
Đăng bởi:
21/05/2016 | 10:17
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
Mỗi lần về quê
Là trong lòng lại nôn nao khó tả
Cảm xúc cứ trào dâng khác lạ
Bao nỗi nhớ ùa về mang cả nỗi nhớ anh.
Biển quê mình cho em cảm giác yên lành
Có phải hiểu lòng em nên biển xanh đến vậy
Từng con sóng nhỏ thật hiền hòa biết mấy
Cứ vỗ về âu yếm bước chân em.
Gió chiều ru mơn man trên thảm lúa êm đềm
Đàn cói trắng theo mùa về chao liệng
Ánh mặt trời sau lũy tre dần xuống
Bỏ lại những nhọc nhằn
Tiếng nói cười lại rộn rã bên mâm cơm.
Ánh trăng lên soi cảnh vật dịu dàng hơn
Bên ấm nước chè xanh
Mọi người cùng nhau trò chuyện
Gợi nhớ về bao kỷ niệm
Cứ hiện về như mới hôm qua
Màu trắng điểm dần trên mái tóc của cha
Dáng mẹ gầy hơn trước
Thương đàn con giữa đời xuôi ngược
Buổi tương phùng thỏa ao ước bấy lâu.
Cho dù có đi nơi đâu
Trong tâm khảm vẫn đằm sâu nỗi nhớ
Nặng ân tình muôn thuở
Cứ vơi đầy trong mạch thở trái tim con.
N.T.K.Hiền 20/4/2016
Tin liên quan
< ...
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *