NHỚ QUÊ – Thơ Trương Thị Hoa Lài, Rostok
Đăng bởi:
21/05/2015 | 11:13
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
Hạ về im ắng tiếng ve
Cũng không kẽo kẹt võng tre bên thềm
Vàng hoe chỉ ánh trăng đêm
Soi vào trang chữ dạ thêm dầy vò
Xa quê ai có thấu cho
Nỗi lòng tê tái cánh cò lẻ loi
Thương thầm những cánh phượng rơi
Ước ao trở lại một trời sắc hoa
Chao ôi cái nhớ thiết tha
Dội vào ký ức riêng ta chốn này.
Hạ về đan nhớ vòng tay
Hải âu sải cánh tung bay giữa trời
Ngẩn ngơ nắng trải chơi vơi
Hạ ơi sao chỉ riêng tôi nhớ thầm?
Ngái ngôi chỉ biết lặng câm
Nuốt vào trong dạ thăng trầm mưu sinh.
Hạ như vẫn cố chung tình
Tơ trời óng ả lung linh nắng vàng
Tôi đi trong gió lang thang
Tìm hương đồng nội dịu dàng tóc mây
Vẳng nghe như ở đâu đây
Lũ chim tu hú gọi bầy phượng ơi!
Tại sao lại để mất rồi?
Một trời chan nắng trong tôi bẽ bàng
Bây giờ phượng nở hạ sang
Con tim nhức nhối ngập tràn nhớ quê.
16/04/2015
(Ảnh bìa của FB Người Hải Phòng)
Tin liên quan
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *