NỖI ÂN HẬN MUỘN MÀNG - Dinh Dung, Berlin (Tết về nhớ mẹ)

Đăng bởi: Phạm Quỳnh Nga
11/01/2023 | 22:51
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
NỖI ÂN HẬN MUỘN MÀNG - Dinh Dung, Berlin (Tết về nhớ mẹ)

Bà Thu mua nhà chuyển về đây có lẽ đã hơn chục năm, vậy mà không ai nhìn thấy chồng bà bao giờ. Chỉ biết bà có hai người con. Cô con gái lớn lấy chồng đang định cư ở nước ngoài. Vợ chồng cậu con trai thì vẫn sống chung với bà. Cô cậu sáng đi làm tối mới về.

Bẵng một thời gian không thấy bà. Chiều nay thấy bà đi phát quà cho hàng xóm mới biết bà sang thăm con gái mới về. Lần nào con gái sinh cháu bà cũng đi chăm con, chăm cháu. Về bà vui lắm, vậy mà lần này thấy bà gầy đi, nét mặt buồn buồn...

Chồng bà Thu hy sinh khi bà mới sinh cậu con trai mới 4 tháng tuổi. Lúc ấy bà còn rất trẻ, thế mà vẫn ở vậy nuôi con ăn học cho đến bây giờ hai cháu đã có gia đình cả rồi. Tưởng là đã được an nhàn nghĩ tuổi già, nhưng lại phải chăm cháu còn vất vả hơn nuôi con.

Bà kể: "Hồi thằng Tuấn mới biết ngồi, cháu Hương 4 tuổi đã biết trông em rồi. Mỗi lần bà đi gánh nước là cho vài thìa cơm và thức ăn vào mồm nhai, khi gánh nước về là nhá ra đút cho con ăn. Nhiều hôm lười không ăn tráng miệng cơm nhai ra còn màu hồng của nước bã trầu... Vậy mà chúng nó cũng lớn khỏe chả ốm đau gì. Còn bây giờ nuôi cháu, hết sữa tươi, sữa hộp rồi… híp hít, thế mà nay ho, mai sốt ốm nhom. Bố mẹ đi làm từ sáng sớm giao cho bà cả ngày. Thường bà chỉ chăm cho thằng nhỏ, hai đứa lớn đi học. Cuối tuần cả 3 đứa ở nhà bà bở cả hơi tai vì chúng nó. Thế mà nhiều hôm bố mẹ nó vẫn không hài lòng. Lần này về, bà buồn bởi, đúng cái hôm cuối tuần hai đứa lớn ở nhà, bà nấu cháo cho các cháu ăn xong, còn một ít vét nồi vất đi thì uổng, bà mới cho vào mồm chưa kịp nuốt thì thằng con rể về nhìn thấy...

Cuối tuần thường bà chờ cho con cháu lên giường cả rồi, bà mới nhặt đồ cho vào máy giặt. Đi qua phòng con gái, chợt nghe tiếng thằng chồng: 

- Các con gầy là đúng rồi ăn chưa đủ no, bà ăn bớt phần của các cháu hôm nay về anh nhìn thấy. Em lựa lời mà nói với bà, không thì mình phải thuê người giúp việc... 

Bà Thu nghe đến đó thì sụp đổ hoàn toàn, bà bám vào vách tường lết về phòng nằm khóc. Chúng nó làm sao biết được, nhiều lần vợ chồng đi dự tiệc giao lưu với bạn bè thâu đêm đến sáng mới về, thằng bé khóc không chịu ngủ. Bà phải áp mặt thằng cháu vào bộ ngực nhăn nheo của mình, nó mới chịu ngủ. Đang thời mọc răng, đôi khi nó cắn ti bà đau chảy cả nước mắt, nước mũi. Vậy mà bà vẫn chịu đau để cho cháu ngủ, tròn nụ cười, của bà mụ đang dạy làm phép. Bây giờ nhìn hai cái núm vú cái dài cái ngắn nói ra thì không ai tin là bà cho cháu bú.

Ngồi trên máy bay cao trên chín tầng mây, nghĩ cả đời bà đã sống vì con vì cháu. Vậy mà, lần này bà ra về mang theo một nỗi buồn không dám tâm sự với ai".

Bà về được một thời gian thì bị ốm nặng, nhưng bà không cho cậu con trai báo cho anh chị như những lần trước đây bà bị bệnh.

Bà về, vợ chồng Hương phải thuê người giúp việc. Chưa đầy 2 tháng sau nhà Hương bị trộm ghé thăm, thế là phải xem lại toàn bộ Camera. Lúc này vợ chồng Hương mới thấy được cảnh bà ngoại vất vả chăm cháu trong tình thương yêu như thế nào...

Hai vợ chồng rất ân hận và quyết định đặt vé về một tuần để xin lỗi mẹ, nhân ngày giỗ bố.

Vợ chồng Hương vừa về đến nhà thì thấy cửa đóng then cài, gọi cho thằng em thì nó tắt máy, hỏi bà con lối xóm mới biết mẹ đang nằm viện cả tháng nay rồi.

Nhìn lọ nước truyền dịch đang nhỏ đều chạy vào cơ thể, đôi mắt mẹ nhắm nghiền chỉ còn da bọc xương, bất chợt Hương đổ gục xuống chân mẹ…

Khi tỉnh dậy, Hương thấy trên hai khóe mắt mẹ có những giọt nước mắt đục ngầu, như chứa đựng tình thương yêu và sự tha thứ... 

Nguồn: Đình Dũng viết tại Berlin, ngày giáp tết Quý Mão 2023.
 

Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan
<1234567 ... >