Chị ơi! - Thơ Trần Minh Hòa, München CHLB Đức
Đăng bởi:
20/04/2015 | 10:33
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
Lời tác giả: "Khi đọc những mẩu thông tin về những người phụ nữ Việt lấy chồng nước ngoài và nhất là tại Hàn Quốc, Đài Loan tôi liên tưởng tới khuôn mặt của một người chị mà tôi gặp ít hôm nay trên đường đạp xe ra Pasing (ga tàu hỏa cạnh nhà). Tuy chị lấy chồng Đức người chồng của chị thật yêu thương chị nhưng trên nét mặt và nụ cười chị cứ như có một cái gì đó thật buồn.
Tôi quay về với những thân phận gái Việt trên đất Hàn Quốc và có một buổi trò chuyện nho nho với vài người bạn trong hội Phụ Nữ Muenchen. Cái kết cục cuối cùng của một nhận định là họ đã tin, đã hi vọng vào cái mảnh đất hứa mà đôi khi cái bên ngoài không nói hộ cái thực chất bên trong!
Tất cả phải do con người... Nghèo giầu cũng do chính mình. Chẳng ai cho ai không cái gì cả... Tôi thấy rợn người khi trên báo đăng cảnh người Việt buôn phụ nữ Việt sang Trung Quốc, những tay Hàn Quốc ngồi để tuyển vợ Việt và những gã đàn ông Đài Loan với khuôn mặt bóng mỡ hùng hục ăn, hùng hục yêu như những con thú dại! Ôi nỗi đau ứa trào... Không lẽ những tay đàn ông Việt đang buôn người ấy không còn cái tình người, cái tình máu mủ dân tộc và giống nòi?
Đau xót... đau xót và thương thân phận những nàng Kiều Việt! Một Thế kỷ của sự văn minh và một thế kỷ hoang dại đang còn!"
Và một "Chị ơi" trong tôi ra đời!
---------------------------------------------
CHỊ ƠI
Ngày ấy... sang sông chị lấy chồng
Vuờn em héo úa khóm Trầu không
Hôm qua thấy chị về thăm xóm
Đôi má chị tôi...đã nhạt hồng
Chị ngồi bên ấy em bên này
Cách hàng Dâm Bụt... có ai hay
Hình như chị khóc?... Em cũng khóc
Khóc nhớ ngày xưa, hoa cỏ bay...
Ngày đó ra đi, em mười tám
Chị chẵn hai mươi, mọng xuân thì
Dâm bụt hai hàng đua nhau nở
Thắm màu thương nhớ tiễn người đi
Em ở lại nhà những chiều thương
Thương chị, thương em nhớ con đường
Ừ con đường nhỏ đầu ngõ vắng
Một gốc Si già... đọng ướt sương.
Ba năm chị ở tận nước người
Ba mùa đông lạnh, buốt tuyết rơi
Có lần thư gửi thăm về mẹ
Chị bảo "yêu lắm đường thôn Phượng đỏ trời"
Hôm nay bên ấy vắng tiếng người
Có người bảo vậy...hoa hết tươi
Chị lại ra đi về bên ấy
Đất Hàn...đã lấy một tiếng cười
Ngày xưa...em cứ ngóng sang nhà
Hình như em đã...nhớ chị mà
Nhưng bụi phong trần chị không tới
Để mình em đợi bến đò xa
Gíá như!!!... Em nhỉ... được chị yêu!
Chắc gió hôm nay lộng cánh Diều
Không còn cái cảnh em ngóng nhớ
Và ấm hơi men khói lam chiều*
Thôi nhé chị đi... chị cứ đi
Em ngồi em đếm giọt chia li
Rơi trên má chị... sầu xa xứ
Đời có ra chi... có nghĩa gì?
*Chú thích đây là hình ảnh rất đẹp về đồng quê Việt mà những năm trước tôi nhìn thấy "khói lam chiều" với những dòng viết nháp loang màu dầu mỡ tại nơi làm việc và những hình ảnh về Chị và Quê hương!
Tin liên quan
< ...
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *