CHÚC MỪNG ´LÃO TƯỚNG´ NGUYỄN ĐỨC THẮNG TRÒN 70
Tôi chơi với anh đã lâu nhưng chủ yếu trên các sân chơi của các sự kiện hội đoàn. Đặc biệt là các sự kiện của hai tổ chức mà anh là thành viên đấy là hội Đức- Việt và CLB Văn nghệ tháng 10. Anh không đảm trách cương vị đứng đầu nhưng luôn là linh hồn của hai tổ chức này. Thiếu anh không giống như “rắn mất đầu” vì mọi việc vẫn đâu ra đấy, nhưng ai cũng thấy thiêu thiếu một cái gì rất đỗi quen thuộc, như cuộc vui thiếu lửa, như bàn nhậu thiếu rượu.
Mặc dù anh em quan hệ chủ yếu trên công việc nhưng vì tôi luôn ngưỡng mộ anh, còn anh luôn thân thiện, cởi mở, rộng lượng, bao dung thành ra thân thiết dù chưa bao giờ ngồi riêng với nhau bên ly cà phê hay gác chân lên nhau dốc bầu tâm sự.
Anh là phiên dịch tuyên thệ. Thường xuyên dịch các sự kiện có các ông to, bà lớn. Bất luận trong hoàn cảnh nào, thấy anh tư thế cũng đĩnh đạc, giọng nói cũng rành mạch, ngôn từ cũng khúc triết. Từ anh tôi mới nghiệm ra, dịch cho nguyên thủ cũng như đóng vai nguyên thủ, tức người dịch phải nhập vai. Từ tác phong, giọng nói đến văn phong. Dịch cho nguyên thủ mà khép nép, khiêm nhường, lí nha, lí nhí là làm mất đi uy lực của nguyên thủ. Vì thế tôi ngưỡng mộ anh lắm. Nhưng ngưỡng mộ hơn vì tính hợp lý của anh. Anh lúc nào, làm gì cũng thấu tình, đạt lý. Anh là sự kết hợp nhuần nhị giữa cái tình của người Việt và cái lý của người Đức. Nên mọi chuyện ở anh đều rạch ròi mà không cứng nhắc.
Anh là người say mê công việc. Đã nói là làm. Không bao giờ chậm trễ, sai hẹn. Đến tuổi “xưa nay hiếm” mà sức làm việc của anh khối trai trẻ còn theo không kịp. Đến mức tại tiệc sinh nhật vừa rồi ít nhất có hai ông bạn thân người Đức sau khi chúc tụng bao điều tốt lành cũng can anh, tuổi này rồi bớt làm việc đi.
Trên phông mừng sinh nhật 70 tuổi của mình, anh chương một tấm hình lớn, ăn mặc cực kỳ dung dị, thoải mái, tay cầm điếu Cigar và nụ cười tươi hết cỡ nở trên môi. Bức ảnh đó không giống như anh ngoài đời, trừ nụ cười. Bởi chưa bao giờ ai nhìn thấy anh cầm điếu thuốc và chưa bao giờ xuất hiện trong các sự kiện mà không tề chỉnh Comple, Cavat. Vậy là bức ảnh này giống như một tuyên ngôn của anh chăng? Anh muốn từ tuổi này sống thật thoải mái. Vứt bỏ mọi gò bó, khiên cưỡng?
Nếu phán đoán này là đúng, em hoàn toàn đồng tình. Trên sân khấu hôm đó em đã chúc rồi. Bây giờ chỉ nói lại: Mong tuổi 70 và nhiều tuổi sau nữa, anh luôn mạnh khỏe để làm những gì mình thích. Thích thì làm. Không phải cố, cũng chẳng phải gắng gỏi anh nhé. Miễn sao sống cho thật hạnh phúc. Tuổi nào cũng cần hạnh phúc. Nhất là tuổi từ 70.
P/S: Tôi gọi anh là lão tướng là có ý so anh với lão tướng Hoàng Trung thời Tam quốc. 70 tuổi vẫn cưỡi ngựa, bắn cung, múa thanh long đao ra trận. Hebe.
Vợ chồng tác giả tặng quà cho "lão tướng"
Bài: Hùng Lý.
Ảnh: Quỳnh Nga, TBT Viet-bao.de
ALBUM: MỪNG SINH NHẬT ANH NGUYỄN ĐỨC THẮNG 70 TUỔI TẠI AEST MOON2 BERLIN - Ảnh Viet-bao.de
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *