
"Cây Thiền Sư" - Thơ: Nguyễn Vĩnh Tiến

... Cây Thiền sư không quá khứ, không tương lai. Không thời gian và không trang sức. Không quá vui, không quá buồn bực. Lặng lẽ ung dung diệp lục chẳng cần danh...
Cái cây nào cũng Thiền
Im một chỗ, tư duy, và hít thở
Nó tư duy về thời điểm nở hoa
Ngày nào thì bướm ong sẽ bay đến ...
Đến thì lại cho đi
Giữ hương thơm làm gì
Sống làm vị thuốc, chết thì làm củi
Cao lớn không khổ, nhỏ bé cũng vui...
Nó lặng lẽ đón ánh mặt trời
Ngấm vào lá rồi tạo ra ô xy
Chùm rễ bám sâu vào trong đất
Ngày như đêm, những khoảng trống li ti...
Cây kham nhẫn và chẳng nói năng gì
Chỉ khất thực từ không khí và đất
Không hoài bão và cũng không bí mật
Chặt cành này lại nảy cành kia...
Cây Thiền Sư chẳng cần chùa làm gì
Cứ phơi lá cho mưa và nắng
Chỉ đôi lúc hoa thành quả trĩu nặng
Thì rơi thành những hạt mầm vị lai...
Cây Thiền sư không quá khứ, không tương lai
Không thời gian và không trang sức
Không quá vui, không quá buồn bực
Lặng lẽ ung dung diệp lục chẳng cần danh
Tôi ngồi học theo khu vườn màu xanh
Loài cây nào cũng đã đều đắc đạo
Cứ ngồi im, để trái đất đi dạo
Trong vòng quay của vũ trụ bao la...
Tôi nhìn cây cỏ ra hoa
Nghe gió, mới biết cây là Thiền sư
Tác giả: Nguyễn Vĩnh Tiến
Nguồn: Viet-bao.de theo tác giả Nguyễn Vĩnh Tiến


NHỮNG CHIỀU CUỐI NĂM - Thơ Đồng Ánh Liễu
18/01/2025 | 04:18
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *