NHỮNG CHIỀU CUỐI NĂM - Thơ Đồng Ánh Liễu
Có những chiều cuối năm chợt chùng lòng như thế. Sau những ngổn ngang, tất bật cả một ngày. Sau những lo toan, bận rộn chẳng ngơi tay. Cố hết những điều dở dang giữa guồng quay vô định...
Để sững lại giật mình rơi vào khoảng không trầm tĩnh
Bỗng thấy lòng vời vợi, mênh mang...
Chẳng thiết nắng vàng... chẳng đợi Xuân sang
Chỉ ngẩn ngơ dọc ngang đôi ba dòng suy nghĩ
Tự hỏi
Đời mỗi người mấy mươi mùa Xuân nhỉ
Ngày tháng qua đi được mất những thăng trầm
Có những điều cất giữ trong thinh câm
Có những băn khoăn chẳng bao giờ bày tỏ...
Nỗi buồn niềm vui giận hờn đây đó
Yêu thương nồng nàn... bỏ ngỏ... chơi vơi
Ai ghé qua ? Ai nhớ ta trong đời
Ai gặp gỡ để rồi xa mãi mãi...
Có những buồn vui cùng nhau nếm trải
Thương nhớ nồng nàn rồi có mau quên?
Một ngày xa rời liệu còn nhắc tên
Hay dòng thời gian vùi đi tất cả?
Nay người thân thương mai thành xa lạ?
Tóc ngả phong sương... còn không nhung nhớ
Từng đắm, từng say, yêu đương một thuở
Gió cuốn mây nguồn...
Đời còn nhớ nhau...?
Nguồn: Viet-bao.de theo Đồng Ánh Liễu
SUY NGHĨ CỦA PHỤ NỮ NGÀY NAY
16/01/2018 | 17:58
TRUYỀN THUYẾT VỀ CHIẾC BÁNH CHƯNG NGÀY TẾT - Bài: Dinh Dung, Berlin
03/01/2018 | 22:53
NGUỒN GỐC VÀ Ý NGHĨA CỦA TẾT DƯƠNG LỊCH
01/01/2018 | 21:43
LẠNH ĐÔNG XA XỨ - Thơ Hoài An; Hà Nội
28/12/2017 | 18:26
HÀNG XÓM – Truyện ngắn của Dinh Dung, Berlin
16/12/2017 | 17:53
CHIỀU TRÊN PHỐ - Thơ Trần Minh Hòa, Munich - Germany
16/12/2017 | 03:35
ĂN PHỞ TRÊN "PHÂY" (Facebook) - Ninh An, Hà Nội
14/12/2017 | 02:15
ĐÊM QUA TÔI MƠ – Tống Thu Ngân
02/12/2017 | 06:23

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *