ĐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI
Mùa Vu Lan ùa về, lòng chúng con càng trông về quê hương càng lẻ loi, cô đơn nơi quê người, nỗi thương nhớ cha mẹ da diết không nguôi.
Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Đốt lửa cho đời tan khói sương
Tiếng Mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao với
Biết đến bao giờ trông thấy nhau
Đừng khóc Mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
Thơ sưu tầm FB
KHÔNG ĐỀ - Thơ Đông Hà, Hà Nội
06/06/2024 | 04:20
ANH ´TIÊN SƯ BỐ ĐỜI´ - Truyện ngắn của Nguyen Tuyet Hạnh, từ Hà Nội
25/05/2024 | 04:09
ĐÃ CÓ LÚC... Thơ Lê Thanh Châu, Hanau
21/05/2024 | 14:45
EM CƯỜI ĐẸP NHẤT - Thơ Đông Hà, Hà Nội
13/05/2024 | 16:15
10 LÍ DO NÊN YÊU CON GÁI HÀ NỘI
10/05/2024 | 16:07
NHÀ BỐ, NHÀ CON - Thơ Đông Hà, Hà Nội
09/05/2024 | 16:25
Ta cần nhau - Thơ Thi-Lan Anh Tran
01/05/2024 | 03:33
ĐỪNG LÀM TỔN THƯƠNG NHAU
12/04/2024 | 15:05

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *