Kính tặng các anh, những liệt sĩ vô danh - Thơ Hùng Nguyễn
BBT xin đăng bài thơ cảm xúc của anh Hùng Nguyễn, kính tặng các anh những liệt sỹ vô danh nhân kỷ niệm ngày TBLS 27.07
Tháng bảy về ta lại nhớ các anh
Đồng đội xưa ai mất, ai còn
Nhớ một thời đất nước có chiến tranh.
Tổ Quốc, giang sơn chia cắt hai miền
Giặc ngoại bang muốn thôn tính sơn hà,
Chúng muốn biến dân ta thành nô lê,
Không thể ngồi yên nhìn đất nước lâm nguy
Tuổi đôi mươi vương bụi phấn học đường,
Với bao điều ươc mơ và hy vọng
Tạm gác bút nghiêm, cầm súng lên đường,
Tổ quốc gọi lòng tràn đầy nhiệt huyết,
Đem thân mình, dâng hiến tuổi thanh xuân
Mong Tổ Quốc được vẹn tròn bờ cõi,
Mong dân mình được hạnh phúc ấm no
Các anh ra đi khi tuổi còn rất trẻ,
Không đắn đo, suy tính thiệt hơn.
Anh nằm xuống trên chiến trường khốc liệt,
Quảng Trị, khe Sanh, đường chín, Nam Lào
Bình Dã, Lang Sơn, Vị xuyên, Móng Cái... vv
Chẳng để lại gì cho riêng anh trước lúc lên đường.
Không một tấm hình, một dòng đia chỉ,
Chỉ để lại dáng hình người chiến Sỹ
Anh là chiến Sỹ Quân đội Việt Nam.
Anh đã về với đất mẹ yêu thương.
Ước mơ anh đang trở thành hiện thưc,
Đất nước khải hoàn trong khúc ca bi tráng.
Tổ Quốc ta đã sạch bóng quân thù,
Đất nước hòa bình, hạnh phúc, ấm no,
Anh nằm đấy không còn cô đơn lạnh lẽo.
Bóng hình Anh in trong hình đất nước,
Hơi ấm non sông sưởi ấp trái tin anh.
Dân tộc Việt Nam vẫn nhớ mãi đến các anh.
Berlin, 27.07.2023
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *