NGƯỜI VIỆT Ở CẢNG ROSTOCK , NHỮNG KỶ NIỆM MỘT THỜI BUỒN VUI…
(Bài và ảnh: Lương Vũ)
Chiều thứ bảy, ngày 26 tháng tư, tại nhà số 45 đường Traikowski, thành phố Rostock có một. cuộc hội ngộ lần thứ hai của những người bạn quen biết nhau từ thuở cách nay trên dưới ba chục năm, lúc mới chân ướt, chân ráo bay từ Việt Nam sang thành phố Cảng Rostock. Nhìn cảnh tay bắt, mặt mừng, ngắm các anh chị mái tóc điểm sương ôm choàng lấy nhau thắm thiết và nhìn thấy cả những giọt nước mắt phút gặp lại sau nhiều năm tháng cách xa, tôi cũng thấy xốn xang, xúc động dù mình chỉ là khách mời tới dự.Cũng như những cuộc đoàn viên khác,nhiều người không có điều kiện về tụ hội chiều nay nhưng bạn bè vẫn nhắc tới họ và với một người bạn vừa nằm xuống sau hơn hai năm mắc bạo bệnh, các anh chị đã dành phút mặc niệm tưởng nhớ đến anh. Cả hội trường lặng phắc, trang nghiêm. Hình ảnh người bạn,người đồng nghiệp thân thiết như hiện về trong lòng mỗi người có mặt nơi đây…
Bài diễn văn khai mạc khá xúc tích của ông Nguyễn Duy Long, Chủ tịch Hội Diên Hồng, cũng là một thành viên của Đội cảng Rostock, kể lại những ngày này của ba mươi năm trước, mấy trăm thanh niên nam, nữ trai trẻ, khỏe mạnh đã lần lượt bay từ Việt nam sang, tụ họp tại thành phố này để rồi trở thành công nhân cảng Rostock - Một cảng biển lớn nhất, hiện đại nhất của nước Cộng hòa Dân chủ Đức.
Sau những ngày làm quen với cuộc sống mới,học tiếng, học nghề,họ bắt đầu làm việc trong các đội, tổ sản xuất cùng với các bạn người Đức chân tình, dễ mến và luôn giúp đỡ đồng nghiệp Việt Nam. Năm tháng trôi qua, họ trưởng thành trong lao động, học hỏi được nhiều điều hay, rèn luyện tác phong công nghiệp và có điều kiện giúp đỡ gia đình, cha mẹ, anh em ở quê nhà còn quá gian nan, thiếu thốn… Đầu những năm chín mươi, khi bức tường Berlin sụp đổ, nước Đức thống nhất, anh em công nhân Đội Cảng kẻ ở, người về, những người ở lại trải nhiều khó khăn vì họ phải đối mặt với những thử thách cam go của người tha hương đồng thời phải tìm kế sinh nhai để tồn tại và ứng phó với nạn phân biệt đối xử, kỳ thị chủng tộc của một số người cực đoan quá khích.
Chính trong hoàn cảnh nước sôi, lửa bỏng ấy, tình yêu thương dùm bọc lẫn nhau trong cộng đồng người Việt càng thêm gắn bó và Hội Diên Hồng ra đời năm 1992 theo sáng kiến của ông Nguyễn Đỗ Thịnh, công nhân đội Cảng Rostock và ông Volgang Richter, trợ lý của Thị trưởng Rostock lúc đó. Với slogan „Chung một mái nhà“ và logo cách điệu mái đình truyền thống quê hương, Hội Diên Hồng là nơi anh em, bà con gửi gắm niềm hy vọng và vững tin có sự hỗ trợ hiệu quả giúp họ tồn tại, lập nghiệp lâu dài trên đất Đức.
Nhờ sự cố gắng của những người đứng mũi, chịu sào và sự quan tâm của lãnh đạo thành phố và Tiểu bang Mecklenburg Vorpemmẻn, nhiều dự án hình thành tạo điều kiện cho người Việt có cơ hội học tiếng Đức, học nghề mới, có công ăn, việc làm, có chỗ ở ổn định và con cái được học hành,chăm sóc chu đáo…
Cho tới hôm nay, khi cuộc sống của mọi người đã ổn định, một thế hệ mới đã ra đời và trưởng thành thì Hội Diên Hồng sau 22 năm thành lập vẫn là chỗ dựa tinh thần vững chắc của cộng đồng người Việt ở đây. Không những thế, Diên Hồng còn là nơi những sắc dân khác tới tham vấn và được giúp đỡ khi cần thiết. Uy tín của Hội Diên Hồng và tầm ảnh hưởng của nó vượt qua gianh giới Thành phố Rostock và tiểu bang từ lâu nên trong các cuộc họp, các vấn đề liên quan đến công tác người nước ngoài thì Văn phòng Thủ tướng, các bộ liên quan đều mời đại diện của Hội Diên Hồng tới dự. Đây là sự khẳng định công tích của những người sáng lập cũng như những người kế nhiệm như các ông Đỗ văn Bào, Tạ Minh Tuấn, Nguyễn Duy Long cùng nhiều người khác đã bỏ công sức, tinh thần, nghị lực, thời gian xây dựng và gìn giữ tôn chỉ,mục đích của Hội, kết hợp với chính quyền địa phương thắt chặt mối quan hệ hữu nghị giữa hai dân tộc Việt-Đức cũng như với các dân tộc khác đang làm ăn, sinh sống tại Rostock.
Điều này được thể hiện rất rõ tại buổi gặp mặt công nhân Đội Cảng chiều tối thứ bảy, hình ảnh bà Karina Jent Chủ tịch Hội đồng Nhân dân thành phố, ông Roland Methling, Thị trưởng Rostock và nhiều vị lãnh đạo đến chia vui và trong lời phát biểu cho thấy chính quyền đánh giá cao người Việt đã góp phần xây dựng và phát triển thành phố nhiều năm qua, tôn trọng pháp luật, củng cố mối quan hệ với cộng đồng dân cư…
Tôi thật sự ngưỡng mộ và chăm chú nghe những lời nói chân tình của những người bạn Đức, thích thú khi nghe Ngài Thị trưởng chúc rằng, sau ba mươi năm nữa, chúng ta vẫn sẽ gặp nhau tại những buổi họp mặt đông vui và xúc động như hôm nay! Thì ra, cách đây ba mươi năm trước, ông là Giám đốc một xí nghiệp trong Cảng Rostock và ông có rất nhiều kỷ niệm sâu sắc, lý thú với các đồng nghiệp Việt Nam…
Buổi tối, khi ngồi trên tàu quay về Berlin, tôi vẫn nghe văng vẳng đâu đây tiếng hát của các ca sỹ nghiệp dư như anh chị Văn Ngạc, Quang Huy, Minh Đan, Hoàng Lan, Minh Việt, Duy Long… Hình ảnh những người bạn mới quen cởi mở, chân thành còn đọng mãi và trong tôi cũng mong sao sẽ có thêm nhiều lần được chung vui với các anh chị công nhân Đội Cảng Rostock một thời buồn vui trên đất Đức.
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *