Deprecated: htmlspecialchars(): Passing null to parameter #1 ($string) of type string is deprecated in /homepages/23/d4298919178/htdocs/viet-bao.de/modules/news/views/news/default.php on line 9
CHA TÔI - VL-024, bài dự thi
Tiết trời bắt đầu vào thu, lá thu đang dần ngả vàng rơi xuống sân nhà và trải dài theo con phố nhỏ. Lòng tôi lại nhớ về cha biết bao nhiêu. Cha tôi đã ra đi nhưng tình yêu chúng tôi dành cho ông vẫn mãi mãi còn đó, một tình yêu vô bờ bến.
Cuộc đời cha tôi không được may mắn như những người khác, không được sống để nghe thấy tiếng nói của chúng tôi mỗi ngày, không được chứng kiến cảnh chúng tôi lớn lên thế nào, học hành ra sao. Nhưng trong tâm trí tôi thì ông vẫn còn đó, vẫn ở nơi nào xa xa trên bầu trời kia và dõi theo con đường chúng tôi đang đi. Lại một mùa Vu Lan nữa đang về, lòng tôi xót xa khi nghĩ về cha, về tuổi thơ có cha, ngồi sau xe theo cha đi làm, ngày ấy sao nó xa xôi quá.
Ngày nhỏ tôi ít nói, lỳ lợm và ngang bướng. Nhưng những lần theo cha đi làm, cha chở tôi trên chiếc xe đạp cũ. Con đường ngày đó quanh co lên dốc và xuống dốc, tôi ngồi đằng sau và cứng đờ người. Cha nói với tôi con phải biết lựa theo chiều cha đi không được cứng người ra như thế, người lái xe sẽ rất khó và vất vả. Tôi cũng đã thấm dần bài học của cha - biết lựa theo chiều đi của người lái xe. Tôi cũng đã biết sống mở lòng hơn, biết lắng nghe người khác và tiếp thu, đó là bài học cuộc sống mà cha đã dạy tôi.
Rồi tôi cũng biết tự đi xe đạp, cha cho tôi mượn chiếc xe mà hàng ngày cha vẫn đi, nhưng ông không dạy tôi đi thế nào cha chỉ nói con phải biết giữ thăng bằng khi đi xe, cũng như ngồi sau xe con ạ. Tôi sung sướng cùng chúng bạn tập đi xe, cũng chẳng nghĩ gì cả. Ai trong đời tập đi xe đạp cũng bị ngã và tôi cũng không ngoại trừ. Nhưng lúc đó tôi không hiểu lời của cha căn dặn, cho tới sau này tôi mới thấm thía rằng những cú ngã khi tập xe cũng như sóng gió trong cuộc đời tôi gặp phải buộc tôi phải cố gắng tự đứng lên và tự phải bước đi. Cách cha tôi dạy tôi là như thế.
Tôi còn nhớ ngày nhỏ, lúc đó mới chừng sáu tuổi, vì nghịch ngợm trèo leo nên tôi bị ngã gãy tay bên phải. Sợ bị mắng nên tôi giấu cha mẹ đóng cửa nằm im trên giường. Vì tay gãy mà tôi đau lắm và sợ nữa, tôi bôi dầu gió khắp tay. Có vẻ như lúc đó cha đã phát hiện ra, cha lại gần giường tôi đang nằm và mở chăn. Tôi đang sợ sệt nằm co ro trong chăn, cha hỏi tôi làm sao nói cha nghe. Tôi sợ quá và òa khóc, cha nhẹ nhàng bế tôi lên và ông đã phát hiện ra tôi bị gãy tay, ông nói với tôi tại sao con không nói gì với bố mẹ thế, con dám làm phải dám chịu chứ.
Rồi cha ôm tôi vào lòng, vỗ vào lưng tôi, có cha đây rồi nín đi, đồ quỉ sứ. Lúc đó hơi ấm của cha đã làm tan chảy nỗi sợ hãi của một đứa trẻ nghịch ngợm là tôi. Tôi thấy an tâm lắm, hai tay dụi dụi mắt nhìn cha như một vị cứu tinh vậy. Thế là một mạch, cho dù trời tối và rét, cha chở tôi trên chiếc xe đạp cũ đưa tôi đến nhà thầy lang cách đó chừng hai cây số để nắn tay và bó bột...
Thời gian trôi mãi với những tháng ngày tuy cuộc sống còn nghèo và vất vả nhưng tôi thấy hạnh phúc khi có cha và mẹ bên cạnh. Nhưng rồi căn bệnh quái ác đã đem cha đi vào một ngày trời rét đến buốt xương, mưa lâm thâm khiến mẹ và hai chị em tôi như chết lặng... Năm đó tôi mười sáu còn em trai lên chín tuổi. Buổi chiều hôm đó cha tôi nhập viện, đến tối tôi lùa đàn bò về rồi vội vàng vào viện với cha, mẹ tôi đang đi làm cũng hớt ha hớt hải chạy về khi có người báo cha tôi nhập viện.
Cha tôi nằm trên giường bệnh, đôi mắt đỏ hoe nhìn tôi có vẻ tiếc nuối điều gì, tôi vần cười nói như không có chuyện gì. Hơn mười giờ mẹ dặn tôi về nhà mai còn dậy sớm rồi đi học. Tôi nghe lời mẹ chào cha rồi ra về, nhưng tôi đâu biết đấy là lần cuối tôi được gọi từ cha. Tôi đứng ngược chiều chiếc giường cha tôi đưa đôi mắt nhìn ngược theo tôi, không nói được gì nhưng sợi dây phụ tử lúc đấy cho tôi biết cha hình như đang nhìn tôi lần cuối. Tôi ra về đi dọc hành lang bệnh viện, òa khóc như một đứa trẻ lên ba...
Tôi sợ lắm sợ sẽ mất cha mãi mãi, tôi còn nhiều thứ chưa làm được cho cha... Nhưng ngày đó cũng đến, hai giờ sáng chiếc xe bệnh viện đưa cha về nhà, cha đã ra đi bỏ lại vợ con, chúng tôi mất cha mãi mãi. Cả bầu trời như sập trong tôi, tôi mất đi người cha, người thầy, người bạn- một gia tài kho báu mà mãi mãi không tìm lại được. Tháng ngày qua đi, mẹ gánh trên vai trách nhiệm làm cha và nuôi chúng tôi lớn cho tới giờ.
Cha đã ra đi, nhưng tình cảm tôi dành cho cha không bao giờ có thể phai nhạt được. Tôi sẽ cố gắng sống và làm tốt trách nhiệm của người con lớn trong gia đình, làm chỗ dựa cho mẹ để cha tôi dù ở đâu cũng nhìn thấy và yên tâm vì các con của ông đã tự đứng lên, sống mạnh mẽ giữa cuộc đời này.
Mùa Vu Lan năm nay tôi cũng chỉ biết chắp tay cầu cho linh hồn cha được yên nghỉ ở thế giới bên kia, cầu cho mẹ tôi mãi khỏe mạnh như vậy là tôi cũng thấy hạnh phúc và cảm ơn ông trời rất nhiều. Lúc sống cha hiền lành nhân hậu thế khi lên trời cha tôi cũng đang đâu đó trên những đám mây kia hay là những ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời. Nơi đó không có khổ đau, bệnh tật hay giả dối...Cha không phải lo cho chúng tôi, lo buồn vui, lo nắng mưa nữa... Và tôi muốn nói rằng trên thế gian này không có ai khác nữa để cho tôi gọi một tiếng cha.
Vu Lan năm nào cũng vậy tôi vẫn đi trên con đường quen thuộc... vào chùa khi trời tối xem các sư làm lễ và chỉ biết cầu nguyện Đức Phật cho mọi điều tốt đẹp an lành sẽ đến với mẹ, xin Đức Phật giúp tìm đường chỉ lối cho cha được an nghỉ nơi suối vàng... Cuối buổi lễ là phần thả hoa đăng. Những chiếc đèn được thả xuống mặt hồ sáng lấp lánh một vùng như gửi gắm những nguyện ước của người sống tới người thân của mình ở thế giới bên kia. Một đêm rực rỡ trên mặt hồ vốn yên ả - mang theo hàng ngàn những điều ước nguyện của các thế hệ ngay tại nơi đây...
--------------------------------
Hưởng ứng cuộc thi: “HOA LÒNG DÂNG CHA MẸ”Ngôn ngữ: tiếng Việt và cả các tiếng khác (Anh, Đức, Ba Lan, Hungary, Slovakia ….) – Thời hạn nộp bài: từ 26.7.2015 tới 28.8.2015. – Bài viết xin gửi về Email: truonglamkhanh@yahoo.com
Deprecated: trim(): Passing null to parameter #1 ($string) of type string is deprecated in /homepages/23/d4298919178/htdocs/viet-bao.de/modules/news/views/news/default.php on line 44
BÔNG HOA Ở PHỐ NGƯỜI - Thơ: Lê Ý
06/06/2023 | 22:41
´CẢM ƠN ANH ĐÃ ĐÁNH MẤT EM´ - Thơ: Đồng Ánh Liễu
23/05/2023 | 14:04
THẢ GIÓ CUỐN ĐI
11/05/2023 | 11:25
BÓNG MẸ - Bùi Nguyệt - Chemnitz
10/05/2023 | 17:07
LẶNG - Thơ Mộc An Nhiên
08/05/2023 | 10:24
KÝ SỰ THÁNG TƯ - NHỮNG NGÀY LỊCH SỬ KHÔNG THỂ NÀO QUÊN.
20/04/2023 | 20:13
THĂM NGƯỜI Ở VIỆN DƯỠNG LÃO - Quyền Lê, Berlin
15/04/2023 | 21:12
THÁNG TƯ DỊU DÀNG HOA THIẾU NỮ - Hoài Hương
15/04/2023 | 11:31

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *