NGHỊCH CẢNH MANG HẠNH PHÚC CHO CÔ
(Tâm sự của cô giáo Thu Loan, người sáng lập và giảng dạy trường Tiếng VIệt AWO.)
Sáng ngày 12.07 vừa qua, điện thoại của cô giáo cứ ting ting liên tiếp với câu hỏi của các phụ huynh: "Cô ơi, thời tiết thế này họ có báo hoãn không?". "21h tối hôm qua họ vẫn nói là có diễn nhé! Sáng nay chưa thấy gì. "Vậy ta cứ đi thôi!".
Trời mưa tầm tã nhưng chưa nhận "lệnh" hoãn biểu diễn thì đội múa trường Tiếng Việt AWO vẫn ra quân sau bao ngày háo hức tập luyện để tham gia vào hoạt động văn hóa chào mừng kỷ niệm 50 năm quan hệ Việt - Đức. Mưa vẫn rơi... và rồi chương trình bị hủy thật do mưa bão.
Hẹn nhau có mặt vào 13h trước cổng công viên, hầu hết các cháu cùng phụ huynh ra khỏi nhà sau 12h trưa. Có gia đình vì bận công chuyện nên 12h 30 phút phải bắt tắc xi từ Wedding đến cho kịp.

Mưa lạnh mà con vẫn cười - Các bậc phụ huynh với valy trang phục trong mưa
13h 33 phút có tin nhắn gửi vào Salo của cô giáo, rằng Ban tổ chức báo hủy diễn. Cô giáo cũng tự trách mình là tại sao không mọc thêm ra 3 đầu 6 tay để vừa lo tập hợp các cháu dưới trời mưa tầm tã, chào hỏi phụ huynh, sắp xếp váy áo, đồ ăn thức uống cho khỏi ướt, vừa lo liên lạc với các cháu chưa tới, rồi liên hệ hỏi thủ tục vào cửa vv..., mà làm sao vẫn lướt được các tin nhắn lúc đó...
Hỏi người gác cổng, họ chỉ sang cổng khác dành cho diễn viên. Cả đoàn rồng rắn lên mây vác đồ theo nhau đi vào, vẫn có người gác cổng, hỏi " Đoàn nào?" rồi cho vào.
Đến 14h 32 phút liên lạc được với một người trong ban tổ chức ở đó, mới được biết là chương trình bị hủy, và họ nói rằng đã thông báo cho người đại diện của các ngài trước mấy tiếng rồi.
Nếu như trong tình huống như vậy, thông báo gấp hủy diễn được gửi đến qua một tiếng chuông điện thoại thì các con đã không có cơ hội được dầm mưa lâu như thế.
Tôi và cô giáo dạy múa, nhìn các con mà không dám khóc. Mưa vẫn cứ rơi...
Các con hụt hẫng và buồn, nhưng các con không giận dỗi, trách móc, thậm chí còn cười trong mưa, chụm đầu chung ô để động viên nhau, chị lớn vỗ về em bé...
Các con đáng yêu như thế bởi có lẽ, các con là con của những người phụ huynh đang đứng xung quanh che ô, vỗ về và an ủi con mình, con người. Họ chuyền tay nhau dưới mưa để chia cho các con những hộp đồ ăn mà họ đã chuẩn bị cho các con "Picnic" sau khi diễn. Các con ăn xôi, nem, bánh bao, bánh rán... trước cổng công viên gió mưa ù ù, kèm theo gia vị tuyệt vời là những lời khen động viên của bố mẹ: "Gió mưa là chuyện của Trời. Các con múa đẹp thế, không diễn buổi này thì diễn buổi khác con nhề..."
Các con đáng yêu cũng bởi lẽ, các con là học sinh múa của cô giáo Thủy. Sau những buổi tập luyện vất vả cho các con, hôm nay cô là người đến sớm nhất, 2 tay xách nặng 2 bao quần áo biểu diễn đứng chờ các con dưới mưa, nụ cười tươi luôn tràn đầy năng lượng.
Và cũng bởi các con quen rồi, kiên trì nhẫn nại, vui vẻ hòa đồng, kỷ luật và bản lĩnh... Tất cả được rèn giũa không chỉ ở gia đình, mà qua từng giờ học, từng hoạt động dù là nhỏ nhất ở trường tiếng Việt AWO.
Không được biểu diễn nhưng các con học được cách chấp nhận khi nghịch cảnh đến với mình. Và hơn thế nữa, các con sẽ biết ơn ngay cả những nghịch cảnh trong cuộc sống. Bởi trong các điều mà các con cần trải nghiệm, không phải chỉ có nắng đẹp, mà cũng có cả mưa rơi ngoài ý muốn. Điều ấy trong giờ tiếng Việt các con đã được nghe nhiều rồi, hôm nay các con có cơ hội trải nghiệm đáng nhớ. Các con lớn lên sẽ là những người có bản lĩnh và biết đương đầu, biết động viên chia sẻ cùng người khác, không để nghịch cảnh biến mình thành kẻ ích kỷ, than van... Đó là mong muốn của cô giáo tiếng Việt, cô giáo múa cũng như các phụ huynh trường tiếng Việt AWO.
Mưa cứ tầm tã nhưng các con cùng phụ huynh ra về vẫn không quên chào hỏi từng người và tặng nhau những vòng ôm lưu luyến.
Họ đi rồi, tôi chỉ biết rơi nước mắt, vui và cảm động vì trong mưa vẫn thấy ấm áp tình người... Về đến nhà rồi, một phụ huynh bậc "Oma" vẫn gọi điện: Chị ơi em nấu xôi nóng mang ra mà lại về hết mất rồi ... " Tôi thấy mình là một cô giáo hạnh phúc.
Cảm ơn cô giáo dạy múa Nguyễn Thủy, cảm ơn các bậc phụ huynh và các con. Cảm ơn họ đã cho tôi năng lượng và không muốn rời xa các con trường tiếng Việt AWO.
P/s: Thương cô trò quá, ước gì họ nhận được điện thoại báo hoãn trước 12 giờ thì đã không bị dầm mưa như thế.
Nguồn: Viet-bao.de 7.2025
Lời Tri Ân Sâu Sắc CỦA Ban Tổ chức giải bóng đá SiviLiga x VDB 2025
07/10/2025 | 22:38
Nam sinh công bố nhiều nghiên cứu tại hội nghị quốc tế về trí tuệ nhân tạo
24/09/2025 | 21:12
MỜI ĐĂNG KÝ THAM GIA PICKLEBALL CÙNG CÂU LẠC BỘ HỒ GƯƠM BERLIN-CHLB ĐỨC
26/08/2025 | 17:45
NGHỊCH CẢNH MANG HẠNH PHÚC CHO CÔ
17/07/2025 | 09:48
Giữ tiếng Việt giữa lòng nước Đức
10/07/2025 | 23:08
Cha mẹ nên làm gì khi vô tình "đẩy con ra xa"?
19/04/2025 | 10:21

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *