TA ƠI, MẠNH MẼ LÊN NÀO
Đăng bởi: Phạm Quỳnh Nga
27/02/2018 | 18:21
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
Thơ sưu tầm
Chẳng thể nào người hiểu được Ta đâu
Đứa con gái khóc cười trong thầm lặng
Bước vào đời bằng đôi vai gánh nặng
Chuyện vui buồn, tự gói ghém bản thân
Không có ai Ta nương tựa khi cần
Bởi thụ diễn vai con người mạnh mẽ
Trước những người Ta chẳng thể nhỏ bé
Nên ảo ảnh mình giống như một siêu nhân
Ta nợ nần nhiều, chắc hai tiếng tình thân
Để trả vay hơn nửa đời chưa hết
Làm sao đây... Bây giờ đã thấm mệt ?
Thèm một lần được quên sạch cho xong
Ta từng tin trời sẽ có cầu vồng
Sau những ngày mưa bão giông tăm tối
Ta cũng mong có một lần cơ hội
Được yếu mềm để người khác chở che
Tin liên quan
BÀN TAY NĂM NGÓN - Thơ Đoàn Hải Bến
27/02/2024 | 16:42
BỤI THỜI GIAN… - Thơ Đồng Ánh Liễu
22/02/2024 | 15:27
´Có muộn không´ - Thơ Trần Thị Lan Anh
20/02/2024 | 19:43
NHỚ ANH NHIỀU - Thơ Trần Thị Lan Anh – Würzburg
14/02/2024 | 05:51
CẢM XÚC PHÚT GIAO MÙA - Phan Duy Duc, Sài Gòn
12/02/2024 | 17:12
NGÀY XUÂN, TÂM SỰ CÙNG CON GÁI - Thơ Sa Huỳnh Berlin
06/02/2024 | 17:42
Em cần bờ vai anh - Thơ Tran Thi Lan Anh
03/02/2024 | 04:32
Tự soi gương ta trò chuyện với ta - Thơ sưu tầm
26/01/2024 | 21:35

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *