TỰ VỮNG - Thơ Nguyễn Hưng, Hà Nội
Viet-bao.de xin giới thiệu bài thơ của tác giả Nguyễn Hưng, Hà Nội, đăng trên FB Thơ tình còn mãi với thời gian.
Một đời người quá ngắn chẳng tày gang
Có mấy ai giàu sang được trọn kiếp
Mỏi thế nào chân cũng phải bước tiếp
Đến kiệt cùng rồi thiếp giấc ngàn thu.
Cõi nhân gian cơm áo là ngục tù
Bao lừa lọc ta ngu ngơ chẳng biết
Cuộc phù hoa cứ cuồng quay mải miết
Nhật ký đời tự viết những thương đau.
Cứ cười lên cho cuộc sống tươi màu
Gắng buông bỏ nỗi sầu trong quá khứ
Hà cớ gì phải trở trăn tư lự
Để giọt buồn mãi ngự ở trong tim.
Giữa biển đời ta chỉ là cánh chim
Bay chấp chới mong tìm một tổ ấm
Có nhiều khi cơn mưa lệ ướt đẫm
Vượt qua rồi mới ngẫm được càn khôn.
Rồi một ngày cũng sẽ trút linh hồn
Thân xác này vùi chôn vào cát bụi
Giàu nghèo gì cũng chỉ đám tro lụi
Xoá một đời lầm lũi chốn nhục vinh.
Ngày hôm nay ta cất bước đăng trình
Dẫu đường dài một mình thì sao chứ
Tâm nhẹ nhõm bàn chân không do dự
Vấp ngã... rồi phải tự vững mà đi.
Ảnh bìa: của Ninh An, Hoa Hà Nội
KHÔNG ĐỀ - Thơ Đông Hà, Hà Nội
06/06/2024 | 04:20
ANH ´TIÊN SƯ BỐ ĐỜI´ - Truyện ngắn của Nguyen Tuyet Hạnh, từ Hà Nội
25/05/2024 | 04:09
ĐÃ CÓ LÚC... Thơ Lê Thanh Châu, Hanau
21/05/2024 | 14:45
EM CƯỜI ĐẸP NHẤT - Thơ Đông Hà, Hà Nội
13/05/2024 | 16:15
10 LÍ DO NÊN YÊU CON GÁI HÀ NỘI
10/05/2024 | 16:07
NHÀ BỐ, NHÀ CON - Thơ Đông Hà, Hà Nội
09/05/2024 | 16:25
Ta cần nhau - Thơ Thi-Lan Anh Tran
01/05/2024 | 03:33
ĐỪNG LÀM TỔN THƯƠNG NHAU
12/04/2024 | 15:05

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *