Xuân đến muộn - Thơ Sa Huỳnh (Berlin).

Đăng bởi: Phạm Quỳnh Nga
30/12/2023 | 20:07
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
Xuân đến muộn - Thơ Sa Huỳnh (Berlin).

Lời tác giả: Tôi còn nhớ, lúc còn ở miền quê Quảng Nam, mỗi lần Tết đến, mẹ tôi ngoài những công việc như thu hoạch trái cây trong vườn, như thơm, mít, chuối, mảng cầu… mẹ còn bận rộn với công việc hái trầu, cắt các buồng cau xuống để giao cho những người đi buôn chợ Tết. Thời tiết vùng tôi ở cũng tương đối thất thường, có một lần trời đất thay đổi, trở lạnh đột ngột, người ta có cảm giác mùa Xuân ấm áp đang thẹn thùng không chịu đến, dù hoa mai đã tàn, trầu đã chín, và cau bắt đầu khô rụng hết…

Lần ấy tôi ra chợ Xuân chơi, và cảm nhận thêm một sự muộn màng...

Tôi còn nhớ một lần Xuân đến muộn
Hoa mai tàn, úa rụng giữa vườn chanh
Mẹ tôi bán trầu vàng, nay đã úa
Cau khô buồn, rụng kín mặt hồ sen
 
Chợ Xuân nhóm trong sân đình ngói đỏ
Mưa Xuân về nhuộm tím một đường mây
Tôi thoáng gặp: Mắt cười sau sắc lụa
Em ngồi sau lụa trắng, chỉ đào tươi
Tôi nghịch hỏi: Tằm vàng sao lụa trắng?
Em cũng đùa: Vì Xuân muộn đó anh!
Bờ dâu xanh muộn phiền trong mong nhớ
Nên lòng tằm không vàng được ánh tơ!
 
Khăn lụa mỏng che mềm đôi mắt phượng
Tôi cúi đầu: Thương nhớ một vầng trăng!
Tay em cuốn chỉ đào trong áo trắng
Và khoe tôi: Đây áo lụa của chồng!
 
Gót bâng khuâng, rời chợ chiều mưa tím
Trong tim tôi: Xuân đến cũng muộn màng…

Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan