XUÂN VẮNG NHÀ - Thơ Truong Thi Hoa Nhai
Lời tác giả: Đã bao lâu rồi biệt xứ, lắng nghe tiếng mùa Xuân thì thầm bên tai: Về đi, hỡi những người con xa xứ, về ngắm Đào, ngắm Mai, về trong vòng tay đầm ấm đoàn viên cùng gia đình, bè bạn... Giọt nước mắt chỉ chực trào ra khi bần thần nhắc đến quê hương, nhớ lắm, thương lắm, nhất là mỗi khi Xuân về, trái tim người viễn xứ lại thêm một lần buốt nhói. Nhớ cồn cào cái tết quê, mặc dù nơi đất khách vẫn đầy đủ bánh chưng xanh, mứt kẹo, cành đào, chậu quất, nhưng vẫn thấy thiêu thiếu một cái gì đấy. Phải chăng đó là Quê hương, nơi có bố, có mẹ, có người thân?
Con đón xuân nơi đất khách quê người
Lòng rưng rưng nhớ nụ cười của mẹ
Trời âm u sao trời buồn đến thế
Cơn gió về cào cấu nỗi niềm riêng
Mai đào nở bối rối giữa tháng giêng
Như tim con nhớ về miền quê cũ
Cánh chim trời chao nghiêng như nhắn nhủ
Tết quê nhà thơm lắm bánh chưng xanh
Vâng con biết, trăng thả sợi tơ mành
Vàng óng ả như bức tranh lúa chín
Ngày con đi cha nắm tay bịn rịn
Tiễn đưa nào cũng đầy kín niềm thương
Mẹ quê ơi ký ức cứ vấn vương
Mấy hôm rày bao nhớ thương tết cũ
Bên bếp hồng bánh mứt con nếm thử
Hương vị nào ấp ủ tận ngày sau?
Vườn trầu xanh quấn quện cả hương cau
Môi mẹ hồng khi nhai trầu ngày tết
Tiếng cười giòn vơi đi bao cái mệt
Gia đình vui trong ấm áp đoàn viên!
Ba chẻ lạt, con cắm nụ đồng tiền
Mẹ làm mứt, gương mặt hiền chi lạ
Anh chị em cùng chung tay rửa lá
Gói bánh chưng sưởi ấm cả đêm dài
Tết trời tây vẫn có đủ đào mai
Mâm cơm cúng khói hương bay hoà quyện
Thắp nén nhang con chắp tay khấn nguyện
Dưới suối vàng mong cha mẹ bình an!
Ôi xuân trở trong nỗi nhớ vô vàn
Nghe da diết tiếng cung đàn trổi nhịp
Tết rồi ư sao ta chưa về kịp
Vọng non ngàn tha thiết tiếng quê hương
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *