
Có nuôi con mới hiểu lòng mẹ cha - Thơ và lời tâm sự của Nguyễn Văn Phú

(Tâm sự của cha mẹ gửi đến các con yêu quý) - “Có nuôi con, mới hiểu lòng mẹ cha...” - Mỗi lần về thăm quê, thắp hương và thăm lại ngôi nhà thân yêu, nơi bố mẹ mình và gia đình đã gắn bó bao nhiêu năm, tự nhiên các ký ức tuổi thơ lại ùa về trong tôi. Đặc biệt, những lời dạy của cha mẹ về đạo đức hay cách hành xử đời thường, tình yêu thương, tình cảm với gia đình, người thân... luôn hiện về và luôn còn giá trị đến tận ngày hôm nay.
Điều này càng đúng hơn, khi thấy công việc vất vả hàng ngày của các con, chăm sóc, nuôi dưỡng các cháu, sao thấy giống hoàn toàn với công việc của chính mình khi xưa. Có khác chăng là khác về thời gian và hoàn cảnh sống. Tuy cuộc sống của con cháu bây giờ, khác xa so với ngày xưa, nhưng tôi vẫn muốn ghi lại những lời này, gửi cho con cháu, dù biết rằng, bây giờ, phương tiện ghi chép và truyền tin, nhanh, hiện đại, với tốc độ và dung lượng lớn gấp hàng trăm triệu lần so với ngày xưa...
Tôi xin trân trọng chia sẻ những tình cảm chân thành, mộc mạc, của chính mình, đến bạn bè xa gần. Cảm ơn sự quan tâm của mọi người. ***** CÓ NUÔI CON, MỚI HIỂU LÒNG MẸ CHA
Năm nay xấp xỉ bẩy mươi, Bố còn khoẻ chán, như mười năm xưa. Đầu óc tỉnh táo, vẫn chưa Bị lẫn lộn, bởi nắng mưa của trời.
Yêu con, bố gửi mấy lời Cũng là tâm sự, cuộc đời mẹ cha. Khi bố còn bé, ở nhà Bố được ông bà, nhắc nhở, khuyên răn.
Có vài câu, bố băn khoăn, Đọc đi, đọc lại, mấy lần chưa thông. Người xưa đã dạy lại rằng: “Có nuôi con, mới hiểu lòng mẹ cha...”
Ngày đó bố chưa hiểu ra Cứ thắc mắc, lại nhờ Bà giảng thêm. Để rồi suốt mấy mươi niên Ghi lòng, tạc dạ, chẳng quên lời Bà.
Hôm qua bố ghé thăm nhà. Trời mưa ướt đẫm, nhạt nhoà lối xưa. Thắp hương, vái lạy Ông Bà, Phù hộ con cháu, cả nhà bình an.
Nhắc chuyện xưa, Bố muốn bàn : Về lời dạy trước, để truyền cho con. Mừng rằng: con, cháu sướng hơn Nhưng cuộc sống thực, vẫn còn gian truân.
Các con bươn trải khó khăn; Khác gì bố mẹ, nhọc nhằn khi xưa: Con đi học, bố đón đưa Mỗi ngày mấy lượt, sớm, trưa vội vàng.
Một hôm, mẹ đưa con sang Lớp mẫu giáo(1) ở ngõ trong, gần nhà. Tay con cầm lấy túi đồ Treo lên giá, rồi chạy xô vào phòng,
Đến tận hàng ghế trong cùng Ngồi úp mặt khóc, chỉ mong hết ngày. Lau nước mắt, mẹ đi ngay Hàng mi ướt đẫm, chân tay cuống cuồng.
Buổi chiều mẹ về sớm hơn, Bước vào đến lớp, thấy con vẫn ngồi. Cô bảo: con không chịu chơi, Không ăn, không ngủ, chỉ ngồi ngóng trông.
Ngày xưa Tô Thị chờ chồng, Giờ con ngồi đó, để mong mẹ về. Thoăt thấy mẹ, con khóc oà, Không cần biết mẹ làm xa, hay gần.
Tay con ôm chặt bàn chân Của mẹ, khẩn khoản: “con cần mẹ cơ”. Lời con chân thật, ngây thơ Mà mẹ nhớ mãi, đến giờ không quên.
Mai ơi, có nhớ một hôm Chiều mưa, con ướt, rét run, ngoài đường. Chú Hiên lo lắng, cuống cuồng Cởi áo của chú, khoác luôn lên người...
Nhìn con ngồ ngộ, bố cười, Mà lòng cảm kích, tình người mênh mang... Những hôm chủ nhật, xếp hàng, Tranh chỗ mua gạo, dân làng cùng ra,
Từ ba giờ sáng, tinh mơ. So với bây giờ, thời ấy khổ hơn Đến khi nhà hết nước ăn Hai con ra máy, ngồi canh mấy giờ.
Rồi cũng lấy được hai xô, Nhà mình hôm ấy, tha hồ nấu cơm... Từ khi chuyển đến Văn Chương (2) Khoảng cách đến trường của mẹ, càng xa.
Mỗi ngày vài chuyến xe ca Vượt Long Biên(3), để đi ra ngoại thành. Vội cũng không thể đi nhanh Đường xấu, cầu hẹp, thôi đành chịu thôi.
Năm giờ xe khởi hành rồi. Bốn giờ mẹ dậy, nấu nồi cơm, xong Xới một bát vào cặp lồng, Thêm vài cọng muống, là mong đến chiều.
Việc nhà dẫu có bao nhiêu Mình bố xoay xoả, ít nhiều, cùng con. Có khi cơm chửa kịp ăn Đã đến giờ họp cơ quan, đang chờ.
Những việc của con bây giờ Cũng chính là việc, ngày xưa bố làm. Khác là, ngày ấy nghèo hơn Cả nước thiếu gạo, bát cơm chưa đầy.
Quần áo, không đủ để thay. Có lần áo ẩm, mặc ngay, không chờ Khi áo còn chưa kịp khô. Nói gì đến chuyện mua đồ chơi ư?
Thương con, mẹ chẳng nói gì Khi nhà hàng xóm, có ti vi dùng. Nhà mình thì mãi cũng không Có một chiếc; để con mong mỏi hoài.
Trước hôm công tác nước ngoài Các con dặn: chẳng mua đài làm chi Chỉ mơ một cái ti vi Đen trắng cũng được, mác gì cũng ưng.
Thế là mấy tháng ở Hung Bố đã đi lùng, khắp chốn cùng nơi, Chuyện chỉ đơn giản thế thôi Nhưng với bố mẹ, suốt đời không quên.
Nhiều hôm bố mẹ thức đêm Dịch sách, đánh máy, kiếm thêm việc ngoài. Mong sao, đến sáng ngày mai Thanh toán các khoản, lấy vài chục thôi.
Mẹ mua đủ mấy nắm xôi Nhìn con khuôn mặt rạng ngời, là vui. Những ước mơ bé ở đời, Cũng cho con được nụ cười hồn nhiên.
Một hôm, nhà mình hết tiền Mẹ bán mảnh vải, bác Điền nhận mua, Thế là ngồi ngóng đến trưa, Hy vọng cũng đủ, rau dưa vài ngày
Nhưng sự đời, trớ trêu thay, Bác khất, chưa trả tiền ngay, thật buồn. Để rồi sau đó mấy hôm Chỉ có cơm với canh xuông, cả nhà,
Còn nhiều việc chưa kể ra Nhưng cũng có chuyện làm tê tái lòng. “Chim trời ai dễ đếm lông Nuôi con ai dễ kể công tháng ngày”.
Người xưa đã dậy câu này Nôm na, mộc mạc, nhưng đầy tình thương. Cái ngày tiễn con lên đường Sang Pháp du học, ở trường Soc Bon (sorbonne)
Mẹ mừng nhưng cũng rất thương Suốt ngày mơ thấy bóng con bên mình. Thế rồi ngày tháng trôi nhanh Các con đều đã trưởng thành, bay xa.
Ngày ngày bố mẹ vào ra Nhìn bốn tầng nhà, rộng quá, mà thương. Hôm nay, năm (5) cháu đến trường Dù không đi đúng con đường ngày xưa.
Vẫn là hình ảnh tuổi thơ Của các con, đến bây giờ hiện ra.
Hà Nội, tháng 7/2017
CHÚ THÍCH: (1) Lớp mẫu giáo trong ngõ Văn Hương, Phường Văn Chương, Quận Đống Đa, Hà Nội. (2) Nhà 18 ngách 92 ngõ Văn Chương, Phường Văn Chương, Quận Đống Đa, Hà Nội (3) Đầu thập niên 80 của thế kỷ 20, Chỉ có một cầu Long Biên để đi ra hướng Gia Lâm. Cầu tắc quanh năm. Đi ô tô buýt từ bến Kim Liên đến Bát Tràng, Gia Lâm phải mất mấy giờ đồng hồ. Buổi tối có khi đi từ chiều, tan giờ đến tận 9 giờ tối mới về đến nhà.


YÊU LẮM HƯNG YÊN - Thơ Hoàng Thị Dư
27/06/2025 | 23:55
ĐỜI LÀ VẬY - Thơ Lê Thanh Châu
12/06/2025 | 16:34
Những thực phẩm gây suy thận
10/06/2025 | 09:55
TIN BERLIN 25.5.2025: Tệ nạn đốt xe, trộm cắp vẫn ngày càng gia tăng
25/05/2025 | 23:56
HOA BÀNG VUÔNG – Thơ: Nhà văn Chu Thu Phương, Hà Nội
19/05/2025 | 13:02
NẮNG HẠ - Thơ Đông Hà, Hà Nội
09/05/2025 | 10:36
Nói với con - Thơ Lê Thanh Châu
22/03/2025 | 22:40
MỆT NGHỈ, KHỎE CHƠI - Thơ Đông Hà từ Hà Nội
12/03/2025 | 10:36
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *