Mai rồi Quảng Trị nhớ ai không?

Đăng bởi: Phạm Quỳnh Nga
01/07/2025 | 15:24
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
Mai rồi Quảng Trị nhớ ai không?

Thông tin về việc nhập tỉnh cũng đã lâu, biết thế, nhưng cơm gạo áo tiền cuốn tôi đi, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Âu đấy là việc của vua, của chúa, triều đại nào cũng thế, dân vạn đại, còn tên tuổi thì vật đổi sao dời. Tên nước mà vẫn còn đổi huống gì tên tỉnh, huyện, xã, phường. Tên gì cũng vậy, có chi mô! Vài bữa lại quen ngay ấy mà.

Ấy vậy mà hôm nay chợt nghĩ, bắt đầu từ ngày mai tôi là người Quảng Trị, không phải Quảng Bình nữa rồi! Một cảm giác nao nao, khó tả dâng lên như vừa chia tay với cái gì thân thương nhất vậy. Mặc dù một nửa của tôi thuộc về Quảng Trị nhưng dẫu sao cái tên Quảng Bình cũng đã gắn liền với tuổi thơ, với tất cả cái gì đã thuộc về kỷ niệm. Có lẽ chỉ khi con người thực sự đứng trước cuộc chia ly, bất cứ chia ly cái gì, với ai thì mới cảm nhận được nỗi lòng mình. 

Quảng Trị là quê ngoại của tôi. Mạ tôi quê Vĩnh Thuỷ, hoạt động kháng chiến rồi gặp Ba tôi ở đó. Sau này theo chồng ra Quảng Bình, chiều chiều thẫn thờ ra đầu hiên nhìn ngọn núi Ngân Sơn nghe tiếng chim kêu vượn hú, nhớ nhà cách đó mấy chục cây số có ngọn núi Linh Sơn cũng vượn hú chim kêu. Người Quảng Trị cũng chất phác như người Quảng Bình, một nắng hai sương, điếu thuốc lá cuốn thường trực trên môi và nụ cười tỏa nắng. Đi đâu cũng nghe tiếng quê mình Bọ, Mạ, Eng, Ả, Mô, Tê, Răng, Rứa. Trọ trẹ mà thương! 

Rứa cho nên về với nhau là đẹp nhất. Có sắn ăn sắn, có khoai ăn khoai, chia ngọt sẻ bùi, vui buồn sướng khổ cùng nhau. 

Đất vẫn vậy, làng vẫn đó, cô dì, chú bác vẫn như xưa, đổi tên sẽ có chút xao lòng nhưng cũng là dịp để nghĩ lại về nguồn gốc, nhận diện lại mình mà sống. 

Chúc mừng Quảng Trị, Quảng Bình về chung một nhà! 

Nhớ Quảng Bình, nhớ Mạ!

Nguồn: Viet-bao.de theo bài cảm xúc của anh Hoang Manh Hung, Berlin

Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan
123456 ... >