34 NĂM... CẢ MỘT TRỜI KỶ NIỆM - Tâm tình của chị Phạm Đỗ Trà Vinh, Hà Nội

Đăng bởi: Phạm Quỳnh Nga
04/07/2021 | 20:26
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
34 NĂM... CẢ MỘT TRỜI KỶ NIỆM - Tâm tình của chị Phạm Đỗ Trà Vinh, Hà Nội

Hôm nay nghỉ làm lại bị đánh thức bởi cuộc điện thoại của cô bạn thân, giật nảy mình. Chưa kịp alo đã nghe giọng nó vang lên “Này con kia, nghe chuyện mù màu của mày hôm trước, tao thấy mày còn mù nhiều thứ khác đấy. Nhìn mày cũng ngon lành cành đào (câu cửa miệng của nó) mặt mũi sáng sủa, trưa sủa, tối cũng sủa mà hay nhìn nhầm nhở“. Ơ ơ ơ lắp bắp không hiểu chuyện gì thì đã nghe tiếng tút tút dài…

Thúy gọi điện... kỷ niệm xưa bỗng ùa về dào dạt trong tôi.

Ngày hôm nay của 34 năm trước, tôi và Thuý ngơ ngác, lạ lẫm bước chân sang nước bạn. Có duyên với nhau thế nào mà trên xe Bus từ sân bay về đã hẹn hò xin ở chung 1 phòng. Thành phố nơi chúng tôi đến giáp Ba Lan, rất đẹp và người dân thì hiền hoà. Như Thuý vậy, nó nhỏ nhắn da trắng, tóc dài qua cả đầu gối. Ngược lại, tôi cao lớn và tóc chỉ chấm vai. Thuý đằm tính, kiệm lời. Tôi vui vẻ, sôi nổi. 

... tôi rất thích vẽ và hầu như chỉ vẽ được cô công chúa thế này...

Những ngày không phải đi làm, Thuý thường ngồi vắt vẻo trên chiếc giường sắt (thời DDR), mắt nó lơ đãng nhìn ra cửa sổ, im lặng, chả biết nó nghĩ gì! Tôi ngồi đối diện, đọc thơ Xuân Quỳnh, truyện cổ tích hoặc tôi vẽ công chúa. Ánh mắt nó vô tình chạm vào bức tranh. Nó nhướn lông mày, bĩu môi, buông một câu ơ thờ “Đời làm quái gì có hoàng tử mà vê công chúa”.

Cuối tuần, rảnh rỗi Thuý lang thang một mình trên con đường có hai rặng táo xanh rì hoặc vào khu nhà vườn của dân bản địa để ngắm hoa cây cối. Thuý ghét những chỗ ồn ào náo nhiệt, dù nó mới 20 tuổi. Lúc đó tôi sẽ đi Disco, tôi thích nơi nào càng đông càng vui (Tôi còn chưa đủ 18 tuổi mà). Thuý là con gái Hà Nội phố cổ nhưng nó rất bạo dạn. Nó dậy tôi cách ngủ trong bóng tối mà ko hề sợ hãi (mẹo của nó là để 1 con dao dưới gối). Có lần, bất chợt tỉnh giấc giữa đêm. Thấy nó đang ngồi khua khua con dao trong không khí. Thì ra nó nằm thấy ác mộng. Nó đuổi ma bằng cách đó. 

Trải qua bao biến cố thăng trầm, không tránh khỏi những lúc giận hờn. Nhưng hai đứa như 2 mảnh ghép, lại gắn với nhau, bên nhau đến tận bây giờ. Cùng nhau chuyển lên Berlin. Cùng sinh hai cô con gái tuổi gà. Thời gian cứ qua đi, hai đứa bề ngoài cũng thay đổi. Thuý vẫn trắng trẻo, chỉ khác dáng dấp đẫy đà, có phần mợ. Nó nói nhiều và tóc thì ngắn cũn. Trái lại, tôi thanh mảnh hơn hồi con gái và tóc luôn dài ngang lưng. Tôi vẫn hay đến thăm nó và mỗi lần đều với bó hoa trên tay. Nó cám ơn nhưng không quên buông 1 câu “mày vẫn màu mè như xưa”. Tôi đi về cà phê cà pháo với đám bạn khác, chả bao giờ rủ nó đi được, vì nó đang bận ngồi thiền.

Ảnh mới chụp lần về phép Việt Nam. Bạn Thúy Liễu mặc áo trắng, tác giả đứng cạnh.

… Tinh tinh, tiếng điện thoại ko lớn mà sao tôi nghe thấy chói tai thế. Liếc mắt vào màn hình, tin nhắn của Thúy hiện lên “Con điệu kia, cứ sống tốt như mày đang sống nhá. Thông minh là thiên bẩm, còn lương thiện là mày đã chọn. Một dạng cảm xúc rất dễ bị lợi dụng, nhưng ông trời có mắt và luôn công bằng. Mày sẽ nhận lại những thứ mày cho đi, những thứ mà không thể đong đếm bằng tiền, hiều không. Chỉ là từ giờ trở đi, đừng có vẽ Công chúa nữa, con ngốc ạ”.

Vâng! Cuộc đời này là hữu hạn. Sống trên đời cần làm người tử tế.

Từ lúc bé, tôi rất thích vẽ và hầu như chỉ vẽ được cô công chúa thế này, không tiến bộ. Bố me tôi đều là nghệ sỹ, cho nên ông bà không bao giờ kỳ vọng tôi sẽ trở thành hoạ sỹ được. Còn bố của Thuý, chú là một hoạ sỹ thực thụ, mà cô con gái duy nhất là nó, chưa bao giờ cầm bút vẽ tranh, dù chỉ là một cô công chúa giống như tôi hehe.

Các bạn ạ, cuộc sống luôn cần những ước mơ, hãy kiên trì và theo đuổi ước mơ cho mình. Ngày nào đó ước mơ sẽ thành sự thật. Và tôi cũng đã có một cô Công Chúa cho riêng mình.

Ngày này hôm nay cách đây 34 năm, tôi đã xa gia đình thân yêu và xa Hà Nội. Nơi tôi sinh ra và lớn lên với biết bao kỷ niệm…

Gửi tặng các ac và các bạn đội Schwedt sang cùng với em ngày này. Hẹn sang năm chúng mình sẽ họp đội.

Tác giả Phạm Đỗ Trà Vinh

Viết từ Stuttgart đêm 2.7.2021. Ảnh bìa chụp năm 1987, tác giả đứng ngoài cùng bên trái. Bạn Thúy  Liễu đứng liền kề.

Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan
<1234567 ... >