Deprecated: htmlspecialchars(): Passing null to parameter #1 ($string) of type string is deprecated in /homepages/23/d4298919178/htdocs/viet-bao.de/modules/news/views/news/default.php on line 9

MÙA ĐÔNG ĐANG ĐẾN - Ánh Dương, Berlin

Đăng bởi:
24/11/2015 | 15:04
Chuyên mục: Văn thơ
0 bình luận
MÙA ĐÔNG ĐANG ĐẾN - Ánh Dương, Berlin

Chiều qua đi bộ băng ngang qua đường, bất chợt thấy tiếng xôn xao. Nhìn quanh thấy một tốp du khách đang ngửa tay hứng gì đó trên trời. Sang đến hè đường ngẩng đầu lên mới biết là tuyết đang rơi. Thế là một mùa đông nữa đã đến trên nước Đức. Đánh dấu một mùa đông nữa xa nhà của bao nhiêu người Việt nơi đây. Tất nhiên là cả tôi nữa.

Qua một bến tàu, nhìn thấy chàng trai đồng hương co ro ở bậc lên xuống, vai đeo túi khoác. Cả hai chúng tôi gật đầu chào nhẹ , một kiểu chào nhận ra đồng hương. Những người Việt khác có điều kiện hàng năm về thăm nhà, còn anh ta và tôi thì không. Chắc còn lâu lắm chúng tôi mới được về thăm lại nơi mình đã sinh ra và lớn lên. Tôi lại gần hỏi bán được không. Chàng trai lắc đầu, chậm lắm anh ạ. Tôi chào anh ta rồi đi, hình dung dăm hôm nữa nhiệt độ còn xuống thấp kinh khủng hơn.

Ở cái lối lên xuống của bến tàu S đó hun hút gió, anh ta sẽ co ro suốt trong vài tháng như thế. Nếu hỏi sâu hơn, chắc tôi sẽ nghe câu chuyện về một người đặt sổ đỏ gia đình cho ngân hàng để làm cuộc phiêu lưu viễn xứ xa chục ngàn dặm, băng qua những cánh rừng phủ đầy tuyết, rồi chui dưới gầm xe tải hay gì đó để đến chỗ bến tàu này tại Berlin, rồi nhận từ tay ai đó vài ba cây thuốc lá, bán lẻ qua ngày. Trong lòng anh ta canh cánh món nợ mỗi khi điện về nhà, gia đình sẽ kể chuyện quê nhà mất mùa, không có ruộng, không có việc làm, lãi ngân hàng thoắt cái lại đến.....

Anh ta chẳng bao giờ biết được ngày trở về quê hương. Anh ta phải lo giấy tờ, phải có tiền để nhận làm bố cho một đứa bé mới sinh, phải trả nợ món tiền vay đi từ nhà sang đây. Ít nhất cũng mất 50 ngàn Euro cho hai món đó, đấy là giá rẻ nếu anh ta may mắn. Thêm nữa anh ta phải lo cuộc sống hàng ngày của mình, lo đối phó với cảnh sát và bọn trấn lột, say rượu.

Tôi không muốn vẽ một câu chuyện buồn của một trong nhiều số phận người Việt ở đây, câu chuyện mà ai cũng biết. Tôi chỉ muốn kể tâm trạng đón chào thêm một mùa đông viễn xứ của mình không có gì là vui cả. Chuyện vui mà ngày hôm qua tôi gặp là trên tàu M8 ở chợ Đồng Xuân về, tôi nhìn thấy một chàng trai móc ví ra được khoản hơn trăm E, anh ta để lại trong ví một ít. Anh ta cuộn hai tờ tiền 50 E lại rất nhỏ rồi nhét vào một khe hở chỗ đai quần bò. Chẳng hiểu anh ra sợ ai mà phải giấu tiền, có thể anh ta tối nay về một căn hộ ở chung với vài ba người Việt không giấy tờ, người bán thuốc lá, người bán mỹ phẩm. Những người cùng cảnh ngộ thuê chung một căn hộ nhỏ để ở, và anh ta giấu tiền đề phòng bị đồng hương móc mất.

Tôi sinh ra ở một làng nhỏ vùng trung du Bắc Bộ, vào mỗi buổi tối mùa đông, những người đàn ông chúng tôi thường tụ tập lại ở môt nhà ai đó. Chúng tôi đánh cờ tướng hoặc chơi chắn cá, tá lả. Tiền cược không nhiều, nếu là tá lả thì 2,4.6,8, 10 tức là ù 10 có nghìn, chưa bằng 50 cen ở đây. Nếu một tối đen lắm thua dăm bảy chục nghìn là cùng. Nếu không đủ chân, hoặc không có hứng chơi. Chúng tôi ngồi nói chuyện đồng áng, người này kể mai bừa thửa ruộng trồng tranh thủ làm tạm mới rau cần. Người khác tính vỗ cá kịp Tết tới vét ao. Thỉnh thoảng xen kẽ là chuyện bộ phim, chuyện xã có chính sách mới về gì đó, rồi con nhà ai sắp cưới con nhà ai... Khi kim đồng hồ chỉ hơn 10 giờ tối, chúng tôi lục tục chào gia chủ ra về, mỗi người cái đèn pin khua loang loáng trong đêm.

Ở đây tôi không có hàng xóm, thậm chí tôi còn không biết căn phòng đối diện với căn phòng mình chủ nhà ở đó mặt mũi ra sao. Bây giờ đã vào mùa đông, đêm nay nghe những bài nhạc Giáng Sinh, chỉ ước được giá bây giờ ở nhà, sẽ sang làng bên nơi có xóm họ đạo. Bên đó có một ngôi nhà thờ nhỏ cũ kỹ, rêu phong. Mùa này người theo đạo Thiên Chúa thường tối đến tụ tập ở nhà thờ tập múa hát, rước hoa, rước kiệu để đón Noel. Cái cô người yêu cũ của tôi là trưởng ca đoàn, cô ấy sẽ luyện hát những bài Thánh Ca hát trong đêm lễ Noel. Nhưng tôi muốn nghe hơn cả bài hát năm nào khi chúng tôi còn yêu nhau.

Mùa Giáng Sinh xưa, anh hẹn anh sẽ về Ngày lễ Noel, đêm hội sao trần thế Anh có nhớ không anh. Em mặc màu áo xanh lam Xanh như liễu Đà Lạt Một chiều đông Giáng Sinh.

Bây giờ cô ấy đã đi qua cái tuổi "toan về già", nhưng thời gian dường như không ảnh hưởng gì trên khuôn mặt người con gái trinh nữ ấy. Chỉ có đôi mắt sầu muộn theo năm tháng càng đong đầy nỗi sầu hơn. Thỉnh thoảng chát, hỏi sao cô không lấy chồng. Cô ấy bảo chưa gặp người yêu, nếu gặp người thì lại không hợp với tôn giáo. Cô làm kế toán cho một công ty dưới huyện, hàng ngày đi về cả thảy 40 cây số. Muà đông ở trung du Bắc Bộ, mưa phùn, gió bấc. Cứ xe máy đi về như thế, có hôm việc muộn về lúc 11 giờ đêm. Lần rồi nói chuyện, cô ấy dự định sau lễ Noel này sẽ xin đi tu.

Người đi xa xứ cũng lạnh mọi bề, người ở lại cũng mọi bề giá lạnh.

Xin Chúa rủ lòng thương, ban Hồng Ân xuống cho chàng trai đang đứng ở bến tàu kia sớm qua cơn gian khó, xin cất bớt gánh nặng nợ nần, giấy tờ trên đôi vai mảnh khảnh của người trẻ tuổi ấy. Xin cho những kẻ ở quê nhà an bình trong tâm hồn mình, trước những cơn giông bão trong đời sống hàng ngày đủ mối lo toan. Mong một mùa Giáng Sinh đang đến sẽ mang niềm vui, an hoà, hạnh phúc cho tất cả cộng đồng người Việt chúng ta ở xa quê hương.


Deprecated: trim(): Passing null to parameter #1 ($string) of type string is deprecated in /homepages/23/d4298919178/htdocs/viet-bao.de/modules/news/views/news/default.php on line 44
Gửi lời bình luận

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Gửi bình luận
Tin liên quan
123456 ... >